Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 344: Chương 344

"Ngày hôm này nàng vẫn loay hoay nấu ăn, nấu Phù Dung Ba Tơ, Cà Tím Cát Vàng, lúa mì nhân thịt bê..."
Lý Lập Minh lập tức cắt lời của đệ tử, hỏi hắn ta là Phù Dung Ba Tơ, Cà Tím Cát Vàng với lúa mì nhân thịt bê là cái gì, ba món này ông ta chưa nghe bao giờ.
"Đệ tử cũng chưa nghe, chỉ nghe Trang Phi đọc tên đồ ăn mới nhớ. Phù Dung Ba Tơ là cà rốt, nấm hương và măng đông cắt thành sợi, xào với trứng gà và các loại gia vị. Cà Tím Cát Vàng là quả cà với trắng mặn vàng. Lúa mì nhân thịt bê giống như thế, dùng lúa mì và thịt bê xào chung."
"Xào lúa mì với thịt bê với nhau, ăn ngon không?" Lý Lập Minh ngạc nhiên, đổi tư thế ngồi, tò mò hỏi.
"Đệ tử không biết, nhưng mùi hương xào rất thơm, mùi này có thể nhẹ nhàng bay xa mười dặm, đệ tử núp trên cây cũng có thể ngửi được. Thật ra nàng ta làm món ăn đủ loại hương vị và màu sắc, rõ ràng nấu nhiều lắm, nhưng cả bốn người ăn hết không thừa xíu nào." Đệ tử phái Hoa Sơn đáp lại cũng không nhịn được, nuốt một ngụm nước bọt.
Lý Lập Minh âm thầm nuốt nước miếng, nghiêng mặt xua tay, đuổi đệ tử kia đi.
Đêm nào, ông ta cũng nghe đệ tử về bẩm báo tên đồ ăn, khiến ông ta càng càng càng thấy đói, trong đầu cũng toàn là mấy món ngon, hấp dẫn.
Lý Lập Minh cầm miếng bánh trên bàn cho vào miệng, nghĩ đến hương vị của lúa mì nhân thịt bê ra sao, càng nghĩ càng thấy miếng bánh lạt nhách này nuốt không vô.
Lý Lập Minh phiền não ngủ không được, chắp tay sau lưng ra ngoài đi dạo, đi một hồi, ông ta lại phát hiện mình đứng trước nhà bếp. Lý Lập Minh ngẩn người định rời đi, nhưng sau đi được vài bước khóe môi lại nhếch lên, nhìn xung quanh mới phát hiện bây giờ chẳng có ai, nên sải rộng bước chân vội vàng đi vào nhà bếp.
Lý Lập Minh vừa do dự vừa bước thẳng đến bếp lò, sau khi nhìn cái nồi bị nhọ đen thui, mới mở nắp vung ra, trong đó trống rỗng chẳng có gì ăn. Nhưng ông ta lại mở nồi thứ hai lên, tìm được ít màn thầu, đương nhiên ông ta chẳng hứng thú gì, đành thở dài.
"Ai đấy?" Đột nhiên, có giọng nam gọi lớn ở ngoài.
Lý Lập Minh hoảng hốt, muốn nhảy qua cửa sổ chạy, hắn đi ra sau hai bước, người bên ngoài cầm đèn lồng phóng vào cửa.
Lý Lập Minh lập tức đứng lại, ho khan: "Là ta."
Lục Mặc cầm đèn lầm đưa sát một chút, rọi vào gương mặt Lý Lập Minh, bất ngờ hỏi: "Khuya thế rồi, sao sư thúc còn ở đây?"
Lý Lập Minh tằng hắng, cười tủm tủm nói: "Ta đến kiểm tra xem, nhà bếp có khác thường gì không."
Lục Mặc hiểu ra, gật đầu, nói: "Sư thúc chu đáo qua, thật ra ta cũng lo đệ tử Đường Môn lén vào Hoa Sơn của ta hạ độc."
Lý Lập Minh giật mình, gật gật đầu, nghiêm túc tán đồng lời nói của Lục Mặc, ông ta phải kiểm tra nhà bếp chút mới được.
Lục Mặc đề nghị với Lý Lập Minh: "Để tránh việc có gian tế dịch dung lẫn vào các đệ tử, sáng nào đến thời gian điểm danh cũng nên kiểm tra việc rửa mặt cho nhau, nếu có kẻ dịch dung lẫn vào sẽ kịp thời phát hiện được."
Lý Lập Minh cũng đồng ý cách làm của Lục Mặc, cẩn thận vẫn tốt nhất. Lý Lập Minh lại ho khan lần thứ ba, rồi cười híp mắt tạm biệt Lục Mặc.
Lục Mặc nhìn bóng Lý Lập Minh rời đi, mới nhẹ nhàng thở ra, sau đó cầm đèn lồng tìm kiếm một vòng trong nhà bếp, mới phát hiện không có gì ngon để ăn, đành thất vọng rời đi.
...
Ba ngày trước đến đại hội Luận Kiếm, thời tiết dần dần lạnh đi, càng ngày càng nhiều các hậu bối Võ Lâm tập trung dưới chân phái Hoa Sơn, chuẩn bị cho đại hội Luận Kiếm diễn ra thể hiện. Có một ít đệ tử hậu bối đã kết giao với phái Hoa Sơn từ trước, khi đến nơi có thể vào thẳng phái Hoa Sơn ở, trong có có cả Mạc Vũ Trúc của phái Nga Mi, đám người Lâm Nhược Lan của Vạn Hoa Sơn Trang.
Bạn cần đăng nhập để bình luận