Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 358: Chương 358

Diệp Xu nói: "Vẫn còn có rất nhiều, lát nữa ngươi trở về, ta kêu trang phi mang thêm cho ngươi.’’
"Thật cảm tạ !’’
Phong Lễ Hòa cảm ơn rồi cũng không có ý định buông tha cho đĩa đậu phộng giòn trước mặt, còn ăn nữa địa đậu phộng giòn sẽ hết sạch.
Hắn ta cảm thấy một mình ăn hết thì sẽ rất xấu hổ, rất không có phép tắc. Phong Lễ Hòa phải nhẫn nhịn để lại hai miếng, tổng cộng còn bốn miếng trên đĩa.
Diệp Xu thấy Phong Lễ Hòa lau miệng uống trà, mắt nhìn đĩa đậu phộng giòn còn dư, kỳ thực rất muốn hỏi hắn có muốn ăn hết không. Nhưng nghĩ kỹ còn lại vừa vặn bốn miếng, còn có Tống Thanh Từ, để lại cho hắn.
Đại hội võ thuật kết thúc, Tống Thanh Từ ở khu rừng phía sau núi gặp Lục Mặc đang chuẩn bị quay trở về.
Đi được không bao xa, phía sau có một giọng nữ nhân gọi hắn.
Tống Thanh Từ thờ ơ quay đầu, thấy Thích Vân Điệp đang tiến về phía mình.
“Tống công tử, có thể nói chuyện với ngươi được không ?’’ Thích Vân Điệp hỏi sau khi hành lễ với Tống Thanh Từ.
“Không tiện.’’ Tống Thanh Từ tiếp tục bước đi.
Thích Vân Điệp sững sờ chốc lát, những lời muốn nói đều không thể đem nói ra, nhưng vì cô nương nhà nàng, nàng liều một phen.
Thích Vân Điệp hướng Tống Thanh Từ kêu lớn: “Tống công tử đối với Diệp cô nương có thật lòng không?’’
Tống Thanh Từ dừng lại.
Thích Vân Điệp thấy vậy lập tức đuổi theo: "Phong đại hiệp khi còn ở Lư Châu đã cùng sư tỷ của ta thừa nhận, hắn thích Diệp cô nương. Bởi vì biết Diệp cô nương cùng Tống công tử ở bên nhau, hắn quyết định từ nay về sau sẽ coi Diệp cô nương trở thành muội muội tốt mà đối đãi. Nếu có người phụ lòng nàng, không cưới nàng, làm tổn thương nàng, hắn nguyện ý trở thành chỗ dựa của Diệp cô nương, cả đời đều sẽ không phụ nàng. Tống công tử nhất định không thể khiến nàng tổn thương như Phong đại hiệp đã nói.’’
Thích Vân Điệp biết rõ cô nương nhà mình yêu thích Phong Lễ Hòa, mà hiện giờ Phong Lễ Hòa lại chung tình với yêu nữ kia, thậm chí còn nói ra những lời tình cảm khiến cô nương nhà nàng rất buồn, cả chặng đường đi đều không vui, khiến nàng không thoải mái nổi.
Hiện giờ trở lại Hoa Sơn, nàng nhất định phải thay cô nương nhà nàng xác nhận, Tống Thanh Từ cùng yêu nữ kia tuyệt đối không bao giờ xa cách nhau. Tốt nhất là hai người này rời khỏi Hoa Sơn càng sớm càng tốt, ở lại đây chỉ càng chướng mắt.
Tống Thanh Từ nghe vậy không đáp lại, chỉ tiếp tục hướng phía trước bước đi.
Thích Vân Điệp nhìn theo Tống Thanh Từ, không làm rõ được hắn đang nghĩ gì, quyết định thêm một câu: "Nếu ngươi thích Diệp cô nương, tốt hơn hết là mau chóng thành hôn với nàng, kẻo đêm dài lắm mộng, người khác sẽ nhanh hơn một bước. Ta thấy thực là có không ít người thích Diệp cô nương đâu!’’
Tống Thanh Từ biết rất rõ ràng những lời của Thích Vân Điệp tám phần là bịa đặt nói dối.
Biết rõ là giả, nhưng kỳ quái, hắn lại rất để tâm.
Không bao lâu sau, ám vệ tới báo cáo.
Tống Thanh Từ thuận miệng hỏi về tình hình của Diệp Xu, biết được Phong Lễ Hòa đang ở cùng nàng. Hắn trầm mặc, bước chân cũng nhanh hơn.
Trong nhà.
Phong Lễ Hòa đang khuyên nhủ Diệp Xu đừng nổi giận với Tống Thanh Từ vì đại hội võ thuật. "Hắn cũng là quan tâm ngươi, không để ngươi đi cũng là vì lo lắng ngươi sẽ gặp nguy hiểm. Trong giang hồ ngươi có rất nhiều kẻ địch, khi tỉ thí không có gì bảo đảm được đối phương sẽ không ra tay tàn nhẫn với ngươi, ngươi không đi, ngược lại có khi lại là chuyện tốt.’’
“Phong đại ca thấy kiếm pháp của ta tệ hơn so với những người đó sao?” Diệp Xu hỏi.
“Đương nhiên là không thể so sánh cùng ngươi, thế nhưng không có gì là tuyệt đối cả.” Phong Lễ Hòa nhìn Diệp Xu “Danh môn chính phái có tiểu nhân, oai môn tà phái cũng có quân tử. Ai mà biết được đối phương có giở trò bí mật gì không, dù sao những người đó đã sớm biết ngươi muốn tới đoạt kiếm sách, rất có thể đã có chuẩn bị. Cẩn thận một chút đều không thừa.” “”
Bạn cần đăng nhập để bình luận