Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 364: Chương 364

Sau khi suy nghĩ một hồi, Diệp Xu tới chính bản thân mình cũng không thể tin nổi, đại ma đầu vì nàng mà đánh đổi nhiều như vậy, dốc toàn bộ thiện ý, quả thực có thể nói là dụng, tình, đến, thâm.
Diệp Xu bị bốn chữ này kích động đến chấn động trong lòng, lo lắng nuốt nước miếng, len lén liếc nhìn Tống Thanh Từ. Nam nhân trước mặt vẫn lặng lẽ ngồi bên giường, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt cô độc. Xem ra là tiên tử sa đọa bị gà mổ, có rất nhiều vết thương, hoàn toàn không thích ứng được với nhân gian liền mất bình tĩnh mà muốn quay về trời.
Diệp Xu một bên tâm tình kích động, một bên sợ hãi rối rắm, nàng uể oải chốc lát, lại len lén liếc nhìn sắc mặt Tống Thanh Từ. Hóa ra nàng lại có mị lực lớn tới như vậy sao, có thể có được cảm tình của Cung chủ Thăng Dương cung, thật sự khó mà tin được.
Muốn biết một nam nhân có yêu thích mình hay không, phải xem đối với mình hắn đã làm ra những chuyện gì. Tống Thanh Từ thực sự đã đánh đổi rất nhiều thứ cho nàng.
“Cảm ơn chàng đã cứu ta.” Diệp Xu đối với chuyện Tống Thanh từ sử dụng nội lực cứu mình thì rất cảm kích, trịnh trọng hướng Tống Thanh Từ hành lễ nói lời cảm tạ. Nhưng nàng cũng nên làm rõ sự tình liền hỏi lý do vì sao khi đó Tống Thanh Từ xong việc lại lừa dối nàng, nói rằng bọn họ đã ngủ cùng với nhau.
“Lấy lừa dối trị lừa dối.” Tống Thanh Từ từ từ ngước mắt lên, ngữ điệu bình tĩnh mà xin lỗi, “Chuyện này là ta không đúng.”
“Không không không, là ta không đúng, ta đã lừa chàng trước.” Đại ma đầu bỗng dưng hướng nàng xin lỗi, khiến Diệp Xu có chút hoảng sợ.
Nàng từng tưởng tượng cảnh đại ma đầu xin lỗi nàng không biết bao nhiêu lần, mỗi lần nghĩ tới đều cảm thấy rất vui vẻ. Nhưng bây giờ chuyện đó đã thực sự xảy ra, nàng không hề cảm thấy vui vẻ, ngược lại còn tự đánh giá mình đã làm quá mức. Hơn nữa lần này là không phải do bị ép buộc mà là do nàng tự nguyện đánh giá chính mình.
“Vì sao chàng đột nhiên lại quyết định không cùng ta trở về Lăng Vân Bảo? Vì sao đột nhiên lại nói với ta đường ai nấy đi? Có thể nói cho ta nguyên nhân vì sao không?” Diệp Xu một lần nữa hỏi Tống Thanh Từ “Rốt cuộc ta đã làm điều gì quá đáng, khiến chàng đau lòng…”
“Chàng đi đi.” Tống Thanh từ rũ mắt xuống, dáng vẻ càng thêm cô độc, “Là ta không tốt, vẫn luôn cưỡng ép nàng làm mọi thứ, ta trả lại tự do cho nàng.”
Tống Thanh Từ thẳng thắn thừa nhận với Diệp Xu, hắn bởi vì không can tâm, mới hết lần này tới lần khác tính toán, từng bước một, hy vọng khiến nàng ngày càng chìm sâu. Hắn cho rằng như vậy tới cuối cùng một ngày nào đó sẽ khiến nàng dần dần đối với hắn mà động lòng.
Mãi cho tới hôm nay hắn nghe được ám vệ bẩm báo, biết được nàng đã nói riêng với Trang Phi rằng trước mặt nàng không được nhắc tới Cung chủ Thăng Dương cung. Khi trở về lại nhìn thấy nàng cùng Phong Lễ Hòa cười đùa vui vẻ trước mặt.
Diệp Xu nghe thấy lời này liền cuống quýt giải thích: “Khi đó nói chuyện với Trang Phi là lúc ta đang tức giận, ta …”
“Nàng không cần giải thích, tình cảm là thứ không thể cưỡng cầu, ta biết điều đó.”
“Vui vẻ như vậy cũng chỉ là giả dối, suy cho cùng đều không phải là thứ ta muốn, huống chi điều ta muốn dành cho nàng…”
Tống Thanh Từ nói với Diệp Xu, hắn chỉ hy vọng nàng từ nay về sau mọi thứ sẽ đều tốt đẹp, sau này có thể tự do tự tại.
Diệp Xu nghe Tống Thanh Từ nói những lời này, tim đập thình thịch, mặt nóng ran, nàng thật sự rất cảm động.
Diệp Xu thực sự không muốn hắn ta rời đi. Dù trước đây nàng đã từng rất muốn Tống Thanh Từ đi sớm một chút, nhưng hiện tại thì không phải như vậy. Đặc biệt là sau khi nghe những lời hắn nói, nàng lại càng không nỡ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận