Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 365: Chương 365

Lúc này Diệp Xu không có thời gian suy nghĩ một cách sâu xa, nhưng nàng biết rất rõ một điều, nhất định phải làm theo cảm xúc hiện tại của mình. Nếu đồng ý rời bỏ đại ma đầu, sau này nàng nhất định sẽ hối hận.
Nàng dứt khoát đi tới bên cạnh Tống Thanh Từ, ngồi xuống nắm lấy tay hắn.
Tống Thanh Từ nhíu mày, tựa hồ có chút mâu thuẫn.
“Nói cũng nói xong rồi, nàng không cần cùng ta tiếp tục diễn kịch nữa, đi ra ngoài đi.”
“Ta không diễn kịch, ta không đi.” Diệp Xu nhìn Tống Thanh Từ, kéo tay hắn tới, cùng hắn mười ngón tay đan vào nhau.
“Nàng có muốn hay không ta chính thức nhắc nhở nàng một chút, thân phận của ta chính là Cung chủ Thăng Dương cung, những điều đó người trong võ lâm không ai dám nhắc tới. Giết chết toàn bộ thủ lĩnh gia tộc, đại ma đầu hung ác đáng sợ nhất chính là ta.” Tống Thanh Từ nắm lấy cằm Diệp Xu, kéo nàng đối diện với bản thân mình, ánh mắt thâm trầm, có chút đáng sợ.
“Chà, thật trùng hợp, trên giang hồ ta cũng là nữ ma đầu khét tiếng bị ghét bỏ. Dù không lợi hại được như Cung chủ Thăng Dương cùng nhưng cũng tính là có một chút thanh danh. Trong số các nữ ma đầu ta chính là xếp hàng đầu tiên.” Diệp Xu nói với Tống Thanh Từ nàng thực sự biết rất rõ ràng thân phận của hắn.
Tống Thanh Từ lẳng lặng nhìn Diệp Xu, không nói lời nào, tựa hồ đang quan sát điều gì đó.
“Trước đây lừa chàng, là ta không đúng. Quả thực ngay từ lúc đầu ta thật sự rất sợ chàng, sợ vì ta tra ra thân phận của chàng, cái mạng nhỏ này cũng không còn. Về sau lại sợ chàng bởi vì biết ta lừa dối, vậy nên dù đã biết hết sự thật ta vẫn phải tiếp tục che dấu. Rồi sau đó mọi chuyện liền dần dần không thể vãn hồi, ta thực không nghĩ tới sau này chàng lại có cảm tình với ta.”
Ngay từ đầu là do nàng không đúng, thực sự là đã trêu chọc người khác, vì vậy Diệp Xu cho rằng chính mình cần giải thích một chút mọi chuyện đã qua.
“Ừm, là nàng dụ dỗ ta trước.” Tống Thanh Từ rũ mắt, khóe miệng nhếch lên một tia giễu cợt
"Xin khuyên nàng một câu, sau này nếu không thích người nào, đừng nấu cơm cho hắn."
Diệp Xu gật đầu, hỏi Tống Thanh Từ có còn đi nữa hay không, còn muốn cùng với này đường ai nấy đi nữa không.
Tống Thanh Từ không nói câu nào.
Diệp Xu nói: "Lăng Vân Bảo vẫn còn chờ chàng tới tiếp quản."
"Ngươi cho rằng ta ở bên cạnh chàng là vì mục đích này ?" Tống Thanh Từ bỗng nhiên hiểu được suy nghĩ của Diệp Xu, nhịn không được khẽ cười một tiếng, đẩy tay Diệp Xu ra.
"Trách ta, trách ta, ta không nghĩ bản thân mình lại lợi hại như vậy, lại có thể đường đường chính chính được Cung chủ Thăng Dương cung yêu thích."
Nàng kéo tay áo Tống Thanh Từ, đưa qua đưa lại hai, ba lần, thuyết phục hắn đừng rời đi, đừng bỏ nàng lại.
Tống Thanh Từ vẫn lặng lẽ nhìn Diệp Xu, đôi mắt tựa như hồ nước sâu dần dần lộ ra ý cưng chiều, đưa tay vuốt ve gương mặt Diệp Xu.
"Đây chính là nàng cầu ta."
Diệp Xu gật đầu cười.
Nếu Tống Thanh Từ đã chủ động đem mọi chuyện thẳng thắn nói ra như vậy, hơn nữa hắn vì nàng mà làm rất nhiều thứ, Diệp Xu cảm thấy bản thân mình cũng nên làm gì đó.
Diệp Xu giơ tay thề, nói: “Ta cam đoan về sau sẽ không lừa gạt chàng nữa.”
“Ừm.” Ánh mắt Tống Thanh Từ khẽ rung, khóe miệng cong lên.
“Kỳ thực cách nàng nói dối ta khá giống hầu môn công tử gì đó.”
“Đó là thân phận khác của ta, không tính là lời nói dối!”
“Chà, không tính là một lời nói dối, ta mới là kẻ duy nhất nói dối, ta là xấu xa nhất.”
“Quân lừa đảo!”
Tống Thanh Từ vỗ về gương mặt Diệp Xu, trong đáy mắt hiện lên một nụ cười không rõ ý vị.
Tình cảm quả thực là thứ không thể cưỡng cầu, nhưng lại dùng kế mà thắng được.
Có người không biết chính mình đang bị tính kế, tay vẫn nắm chặt lấy cánh tay Tống Thanh Từ, dùng ngữ khí mềm mại mà thương lượng với hắn: “Vậy chúng ta không tức giận với nhau nữa, để Triệu Lăng cất hành lý đi thôi?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận