Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 366: Chương 366

Tống Thanh Từ cúi nhìn bộ dáng Diệp Xu hiện tại, trong mắt phải kiềm chế lại một chút, nếu không hắn sẽ đem toàn bộ cơ thể nàng ôm vào lòng.
“Nàng nghĩ xem, đây là cơ hội cuối cùng, nếu bây giờ chúng ta rời khỏi nhau, lời cam đoan bảo hộ nàng cả đời vẫn như cũ có giá trị. Nhưng nếu không xa rời nhau, nàng lại không thật sự thành tâm …”
“Như thế nào?” Diệp Xu muốn nghe xem Tống Thanh Từ còn có cái gì khác uy hiếp nàng.
“Ta sẽ khiến nàng sống không bằng chết.” Tống Thanh Từ bỗng nhiên tiếng đến sát bên tai Diệp Xu, nhẹ giọng nói.
Diệp Xu sửng sốt một hồi, không biết vì sao, nàng luôn cảm thấy những lời này dường như có chút màu mè.
Diệp Xu nghi hoặc nhìn Tống Thanh Từ, muốn biết những lời này rốt cuộc có ý nghĩa gì nhưng lại không dám nói thẳng ra, làm lộ ra chính mình mới là người có suy nghĩ màu mè.
Diệp Xu thẹn thùng rụt cổ lại, giống như một con chim cút.
Tống Thanh Từ ôm cô nương đang giả làm chim cút này vào trong ngực, đặt cằm lên đỉnh đầu nàng, dịu dàng ôm Diệp Xu thật lâu, không nói gì, cũng không hỏi gì.
Ngược lại, Diệp Xu đang có đầy những thắc mắc, nhưng câu hỏi mà nàng muốn hỏi Tống Thanh Từ lại quá nhiều, cũng không muốn tùy tiện mở miệng làm phá hỏng bầu không khí này.
Hai người dựa vào nhau thật lâu, Tống Thanh Từ mới buông tay ra, nói với Diệp Xu: "Thật muốn ăn mì dương xuân do nàng làm."
"Được, ta đi làm cho chàng." Diệp Xu lập tức đứng dậy, hoạt bát nói với Tống Thanh Từ.
Tống Thanh Từ nhìn nàng như vậy, ánh mắt mang ý cười rồi gật đầu.
Sau khi bóng dáng của Diệp Xu biến mất, Triệu Lăng quay trở lại phòng, chắp tay với Tống Thanh Từ.
"Thạch hộ pháp gửi bồ câu đưa thư, hỏi chủ thượng khi nào thì về." Triệu Lăng dâng tờ giấy lên.
Tống Thanh Từ không có ý định nhìn, Triệu Lăng lập tức thu hồi tờ giấy, lui ra ngoài.
Khi Diệp Xu đến phòng bếp, cuối cùng cũng thở phào một hơi nhẹ nhõm, lúc trước suýt chút nữa thì nghẹt thở.
Cảm giác này thật tuyệt vời, giống như một chiếc bánh từ trên bầu trời rơi xuống đập vào đầu mình, khiến cho nàng có hơi choáng váng, có hơi bối rối, nhưng rất vui khi nhặt được một chiếc bánh như thế. Trong niềm vui cũng có phần lo lắng, không biết với chiếc bánh lớn như vậy, cuối cùng nàng có thể ăn nó một cách an toàn và trơn tru mà không bị nghẹn hay không.
Tính tình của Tống Thanh Từ cao ngạo đạm mạc, ổn trọng lại lý trí. Về mặt tình cảm, hắn đã thể hiện ra mình được giáo dục đặc biệt tốt. Nếu biết mình bị lừa rất thảm, không chỉ không giết nàng, còn yên lặng kiên trì trả giá, đi từng bước tới hôm nay. Điểm này làm cho Diệp Xu đặc biệt cảm động, người nam nhân này không chỉ có "tình phẩm" tốt, còn đẹp trai, tính tình tốt, võ công tốt, xuất thân được xem là đừng đắn nhất từ góc độ của tà phái trong giang hồ nhìn nhận.
Là yêu nữ có danh tiếng tồi tệ nhất giang hồ, nàng còn kén chọn cái gì, có người nam nhân như vậy thì hợp lại đi. Đương nhiên cái 'hợp lại' này là thích mới ghép lại.
Diệp Xu vui mừng xắn tay áo lên, lấy chậu và bột mì.
Mì dương xuân còn được gọi là mì nước, như tên gọi của nó, ngoại trừ mì và nước dùng, không có gì khác trong mì. Mì có nguồn gốc từ vùng Giang Chiết, thường được bán với giá mười xu một bát, người dân địa phương lấy 'mười' ẩn dụ thành dương xuân, vì vậy mới được đặt tên là mì dương xuân.
Một bát mì dương xuân, kỳ thật ở phía nam và phía bắc có trọng lượng và cách làm khác nhau. Miền Bắc chú trọng công sức làm mỳ, miền Nam thì càng coi trọng nước dùng. Diệp Xu tự nhiên cảm thấy hai thứ đều cần chú ý, mới có thể làm ra một chén mì dương xuân tốt nhất.
Cố gắng chọn bột mì mới được xay gần đây, còn có mùi thơm. Do độ hút nước của từng loại mì là khác nhau nên khi nhào mì không được cho nước vào cùng một lúc mà nên đổ từ từ từng chút một, đợi đến khi bột mì trộn thành hình bông tuyết, thì đổ ra bàn, nhào mạnh để tạo thành một khối bột mịn, và nhào ra từng sợi mì, cuối cùng sợi mì chế biến ra mới có vị mềm mà lại dai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận