Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 368: Chương 368

Bây giờ nàng mới nghĩ đến, Triệu Lăng là thị vệ số một bên cạnh đại ma đầu, tất nhiên được huấn luyện kỹ, có trình độ chuyên nghiệp. Không có Tống Thanh Từ bày mưu tính kế, hắn ta tuyệt đối không dám chạy đến trước mặt nàng báo cáo tình hình của chủ nhân nhà hắn, cho dù là chuyện đọc sách.
Còn có, với võ công cao cường của Triệu Lăng và Tống Thanh Từ, nếu họ thực sự muốn rời đi vào buổi sáng, làm sao họ có thể làm ầm ĩ như vậy, để cho nàng ở phòng bên cạnh cũng nghe thấy.
Nếu như nói hai điểm trên chỉ là phỏng đoán, vậy thì bộ quần áo trong được gấp gọn gàng trên giường Tống Thanh Từ chính là bằng chứng. Triệu Lăng đã thu dọn xong hành lý, nếu hắn thật sự định rời đi, bộ quần áo lúc ngủ kia cũng nên sửa sang lại bỏ vào trong hành lý.
Tuy rằng Tống Thanh Từ đã thừa nhận, hắn luôn tính kế tình cảm của nàng trong suốt quãng đường này, nhưng Diệp Xu tuyệt đối không nghĩ tới, ngay cả chuyện "thẳng thắn" này kỳ thật cũng là tính toán của hắn. Điều này làm cho Diệp Xu cảm thấy có chút khó chịu, mặc dù nàng biết rõ tình cảm của Tống Thanh Từ đối với nàng là nghiêm túc.
Nhưng đang là lúc ăn cơm, Diệp Xu tạm thời không so đo với Tống Thanh Từ.
Mỹ thực vô tội, có sổ sách gì sau khi ăn xong mới tính toán đến.
Diệp Xu nhịn xuống tính tình của mình gắp thịt thăn trong chén mình cho Tống Thanh Từ, tổng cộng ba miếng đều cho hắn, bữa ăn sáng nếu ăn nhiều thịt sẽ ngấy, cho nên Diệp Xu không để nhiều.
Tống Thanh Từ chỉ để lại một miếng thịt thăn, trả lại hai miếng còn lại vào bát của Diệp Xu, sau đó cầm đũa, yên lặng từ tốn ăn.
Diệp Xu liếc hắn một cái, cũng không nhiều lời. Lúc ăn không nói chuyện, im lặng ăn cơm là được.
Nhưng lúc ăn được một nửa, Tống Thanh Từ bỗng nhiên buông chén xuống, lại nhìn về phía Diệp Xu.
Diệp Xu sửng sốt một chút, khó hiểu nhìn lại hắn.
Hành động hai người đột nhiên bỏ chén nhìn nhau, khiến cho Trang Phi và Triệu Lăng đang ăn mì đều vội vàng cắn đứt sợi mì, cũng vội vàng buông chén xuống, nhìn về phía Tống Thanh Từ.
Ba người đều cho rằng Tống Thanh Từ có chỗ nào không thoải mái.
"Trứng chiên." Tống Thanh Từ nói.
Diệp Xu: "...."
Trang Phi: "...."
Triệu Lăng: "..."
Diệp Xu nhìn miếng trứng chiên đã bị cắn một nửa trong chén mình, từ từ hít sâu một hơi, tiếp tục nhẫn nại với Tống Thanh Từ: "Cái này ta đã ăn rồi, chàng muốn ăn, ta sẽ đi chiên cho chàng một quả khác, bao nhiêu cũng được." Chỉ cần hắn không sợ bị no đến chết!
Tống Thanh Từ chỉ nhìn cái kia trong bát của Diệp Xu.
Trang Phi phồng lên hai má đầy mì, nhìn thấy một màn này, tự nhiên hiểu được chuyện gì xảy ra, mì trong miệng cũng quên nhai, kinh ngạc đến tất cả đều cứng rắn nuốt vào trong bụng.
Triệu Lăng nhìn thấy một màn này, khuôn mặt đờ đẫn của hắn ta từ từ bình tĩnh lại, hắn ta sửng sốt một lúc, sau đó giả vờ như không có chuyện gì, cúi đầu và tiếp tục ăn bát mì trên tay.
Diệp Xu đành phải kẹp một nửa trứng chiên còn sót lại trong chén của mình đưa cho Tống Thanh Từ. Chỉ là ăn nửa quả trứng chiên còn lại mà thôi, cho hắn ăn cũng không có gì. Nhưng bầu không khí vừa rồi bị đại ma đầu tạo ra quá xấu hổ, khuôn mặt của Diệp Xu trở nên nóng bừng vì xấu hổ, ý định giết người cũng đều có.
Lúc trước không biết là kẻ ngốc nào, thế nhưng vui vẻ liệt kê trong lòng các điểm tốt của loại hàng này. Trả lại!
Triệu Lăng và Trang Phi khó có được một lần cùng chung suy nghĩ như vậy, nhanh chóng ăn nốt bát mì còn lại trong bát, sau đó bưng bát trống đứng dậy, hành lễ rồi rời đi.
Trong phòng chỉ còn lại Diệp Xu và Tống Thanh Từ.
Diệp Xu cố ý ăn nhanh một chút, trước khi Tống Thanh Từ ăn xong mì, sau đó nâng cằm nhìn Tống Thanh Từ.
Chỉ nhìn hắn, dùng sức nhìn hắn, không chớp mắt nhìn hắn, ai bảo hắn vừa rồi nhìn mình như vậy. Ngược lại khiến hắn cảm thụ một chút, lúc ăn cơm bị người ta nhìn có bao nhiêu xấu hổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận