Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 379: Chương 379

“Phải rồi, sắp đến Trung thu rồi.” Đáy mắt của Tống Thanh Từ tối lại, quay đầu mỉm cười nhẹ nhàng nói với Diệp Xu rằng, chỉ cần là bánh trung thu do nàng làm thì hắn đều có thể ăn được, nàng trái lại không cần băn khoăn về hắn, muốn ăn cái gì thì làm cái đó là được.
“Được.”
“Lên đường sớm một chút, cứu mẫu thân và đệ đệ của nàng ra trước.”
Diệp Xu gật gật đầu, có đại ma đầu làm chỗ dựa vững chắc, đưa ra ý kiến giúp nàng. Chuyện mà Diệp Xu cảm thấy rất khó trước đây, mà nay lại cảm thấy không hề khó nữa, lần này trở về, nàng rất có lòng tin có thể cứu được Tô Nhược và Tô phu nhân.
“Phải rồi.” Diệp Xu có lời sớm đã muốn hỏi Tống Thanh Từ, nàng nhìn quanh trái phải, sau khi xác định xung quanh không có ai mới nhỏ giọng hỏi Tống Thanh Từ rằng bây giờ nội lực đã hồi phục hay chưa. Lúc trước nàng đã chú ý đến lời nói của Tống Thanh Từ, hắn nói hắn đã dùng hết nội lực mới bảo vệ được tâm mạch của nàng, nói vậy nghĩa là hắn đã hao tổn rất nhiều, chắc chắn rất khó khôi phục, nếu không Tống Thanh Từ cũng sẽ không thèm ngủ liên tục trong nửa tháng.
“Một thành.” Tống Thanh Từ bình thản nói cho Diệp Xu: “Với võ công hiện giờ của nàng thì có thể giết ta bất cứ lúc nào.”
Diệp Xu sửng sốt, tính toán ngày, lúc này cũng gần hai tháng trôi qua rồi, công lực của Tống Thanh Từ mới khôi phục được một thành. Dựa theo tốc độ này, chẳng phải hắn cần ít nhất một năm rưỡi mới có thể khôi phục hoàn toàn công lực sao? Đại ma đầu vì nàng lại có thể biến bản thân thành người gần như không có võ công!
Cái giá này cũng hơi lớn quá rồi, còn là dưới điều kiện tiên quyết là hắn vừa mới biết bản thân nàng không thích hắn mà chịu kích thích nặng nề nữa.
Với lại, chuyện lớn như vậy mà hắn lại chưa từng đặc biệt nhắc đến cho nàng, cho đến bây giờ nàng hỏi, Tống Thanh Từ mới chịu nói ra.
Trong lòng Diệp Xu cảm thấy khó chịu, nói nàng không cảm động là không thể nào.
“Vậy sau này ta bảo vệ chàng, chàng yên tâm.” Diệp Xu vỗ vỗ bả vai của Tống Thanh Từ, lên tiếng bảo đảm. Bây giờ thời hạn mà nàng không thể dùng nội lực cũng sắp đến rồi, đợi đến lúc võ công của nàng khôi phục, bảo vệ Tống Thanh Từ thì hoàn toàn không thành vấn đề.
“Vậy sau này ta phải dựa vào Xu Nhi của ta rồi.” Đôi mắt đen như mực của Tống Thanh Từ sáng ngời khi nhìn vào Diệp Xu, dường như rất cảm động với lời hứa hẹn của nàng.
Diệp Xu rất có cảm giác thành tựu, đợi sau này nói ra thì ghê gớm đến cỡ nào đây, nàng cũng trở thành nhân vật lớn từng bảo vệ cho truyền thuyết của võ lâm, đệ nhất cao thủ trong thiên hạ cơ đấy.
Tống Thanh Từ lại muốn giúp Diệp Xu nấu cơm trong nhà bếp, Diệp Xu tuyệt đối không dám nhờ hắn. Khí chất vốn có của hắn không thích hợp với những nơi như nhà bếp này, cảm giác trái ngược quá lớn. Bây giờ, nàng lại biết được hắn từng trả giá nhiều nội lực như vậy vì bản thân, đáng thương đến nỗi chỉ còn lại một thành công lực, Diệp Xu càng không nỡ để Tống Thanh Từ làm việc.
Diệp Xu xin Tống Thanh Từ nhất định phải về phòng nghỉ ngơi, còn đặc biệt pha trà quýt chua táo đỏ mật ong cho hắn.
Diệp Xu chuẩn bị làm một mẻ bánh trung thu chân giò hun khói trước, cô từng đồng ý với Phong Lễ Hòa rằng nàng sẽ dùng chân giò hun khói để làm một món ăn cho hắn ta. Bây giờ đến lúc phải đi rồi, dù sao nàng cũng phải thực hiện lời hứa. Gần đến Trung thu, bánh trung thu chân giò hun khói là thích hợp nhất.
Diệp Xu trộn chân giò hun khói đã thái hạt lựu từ trước với mật ong, mỡ lợn, đường trắng và các gia vị để làm thành nhân bánh. Sau đó, nàng dùng mỡ lợn, trứng gà, đường, muối vân vân làm thành vỏ bánh, bọc nhân bánh lại rồi xếp vào khay bỏ vào trong lò nướng để nướng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận