Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 414: Chương 414

Trong lòng Diệp Xu hơi lộp bộp, cười mỉa hai tiếng, quyết định vẫn tuân theo lựa chọn không nói lung tung tỏ thái độ, trước cứ xem Diệp Hổ nói như thế nào.
“Nếu là trước kia, ngươi sẽ tò mò vì sao ta lại đốt bí tịch ngươi khó khăn lắm mới mang về, ngươi nhất định nhịn không được nhiều lời hỏi nguyên nhân, nhưng ngươi hiện tại ngay cả hỏi cũng không hỏi.”
Diệp Hổ dừng một chút, tiếp tục nói.
“Nửa năm trước, ngươi còn từng nhắc tới chuyện này với Tôn Nhị Phượng, người nói chuyện duy nhất ngươi nhớ rõ là chuyện lúc sáu tuổi ta chải đầu cho ngươi. Từ nhỏ đến lớn đều nhớ lâu như vậy, tại sao qua nửa năm thì lại quên mất?
Còn nữa, một đường đi đến Hoa Sơn ngươi vẫn luôn bận rộn nấu cơm, đa dạng đủ loại, ngươi học được ở đâu? Trước kia cũng không thấy ngươi có năng lực này.”
Diệp Hổ dứt lời, ánh mắt nhìn chằm chằm Diệp Xu, như thể đang tỏ rõ lão ta có thể ra tay làm ra kết cục khiến Diệp Xu giống như sợi tóc vừa rồi lão ta làm đứt bất cứ lúc nào.
Sau khi Diệp Xu ổn định tinh thần, nàng có thể xác định một điều, nếu Diệp Hổ đã trực tiếp nói ra những lời này với nàng nhưng lại không trực tiếp ra tay, vậy chứng tỏ lão ta cũng không chắc chắn với đáp án của mình. Lão ta đang thử thách nàng, hoặc đang quan sát nàng, chờ đợi để tìm ra câu trả lời từ phản ứng của nàng.
Nàng phải trả lời cẩn thận, một khi chọc giận Diệp Hổ vậy thì đêm nay tất cả mọi người phải đánh nhau. Chỉ với kiếm pháp Cửu Linh của nàng chắc chắn sẽ không đánh lại Diệp Hổ có nội lực vững vàng.
Nếu như nội lực của đại ma đầu khôi phục, âm thầm bắt Diệp Hổ thì nhất định không có vấn đề gì, nàng có lẽ còn có thể soán quyền thành công. Nhưng hiện tại đại ma đầu chỉ có một phần nội lực, đối phó với người bình thường còn được chứ đối phó với Diệp Hổ khẳng định chỉ thành trò hề.
Hơn nữa, Lăng Vân bảo không thể bị tấn công bằng vũ lực, bên trong kiên cố như pháo đài, bên ngoài ngoài súng lửa có thể phóng ra khói độc khiến người ta mất mạng ngay lập tức, thì còn có rất nhiều cơ quan ám khí khác. Hơn nữa, xét về số lượng, Lăng Vân bảo có lẽ còn chiếm ưu thế hơn Thăng Dương cung, hơn nữa sau lưng Lăng Vân bảo còn có quan phủ làm chỗ dựa, nếu thật sự đánh nhau nhất định là phải đánh lâu dài, rất có thể triều đình còn xuất binh từ bên ngoài để hiệp trợ Diệp Hổ.
Diệp Hổ chắc chắn là một nhân vật phản diện rất khó gặm, tính cảnh giác cao, hơn nữa lòng nghi ngờ nặng nề. Rất nhiều chuyện, ngay cả “nữ nhi” sống cùng lão ta nhiều năm như vậy mà lão ta cũng giấu diếm, như vậy đủ để thấy lão ta là người khó đối phó đến mức nào.
Cho nên, bây giờ Diệp Xu vẫn phải vuốt lông, không thể dễ dàng chọc giận Diệp Hổ.
Nếu như dùng một câu nói dối đơn giản như “Ta mất trí nhớ” để lừa Diệp Hổ, chắc chắn sẽ không có tác dụng, quá giả không có căn cứ, lão ta nhất định sẽ nhìn ra ngay. Lão ta nhất định sẽ phái nhiều người theo dõi quan sát nàng, vậy kế hoạch đưa Tô bà bà và Tô Nhược đi lần này của nàng khó mà thực hiện được.
Diệp Hổ đã hơi lớn tuổi, hơn nữa đã chịu đả kích cực lớn trong cuộc đời, cho nên lão ta sẽ phải có kinh nghiệm phong phú và có thể dễ dàng nhìn thấu lòng người, lão ta không thể không biết sau khi bị kích thích cực đoan thì suy nghĩ sẽ thay đổi.
Diệp Xu muốn đưa ra một nguyên nhân khiến Diệp Hổ tin tưởng nàng đã thay đổi, chỉ cần để Diệp Hổ thấy hợp lý, thì nghi ngờ trong lòng lão ta tự nhiên sẽ tiêu trừ.
“Không nhớ rõ, là bởi vì không muốn nhớ. Không hỏi, bởi vì không muốn hỏi.” Diệp Xu cảm thấy mình đang nói líu lưỡi, nhưng chỉ với những lời mơ hồ như vậy có thể dễ dàng lừa gạt người khác.
Diệp Hổ nghi ngờ cười khẽ một tiếng, bảo Diệp Xu nói rõ ràng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận