Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 441: Chương 441

Cuối cùng, ánh mắt của tất cả mọi người đổ dồn về phía Tô Văn Minh, chờ xem cậu ta đáp lại lời đề nghị của Triệu Lăng như thế nào.
Tô Văn Minh nuốt nước miếng dưới ánh mắt run rẩy của các đồng môn, căng thẳng hỏi Triệu Lăng: “Sao đột nhiên lại hỏi ta có muốn gia nhập Thăng Dương Cung không chứ? Các ngươi… Không phải người của hầu phủ sao?”
“Ta là hữu hộ pháp Triệu Lăng của Thăng Dương Cung.” Triệu Lăng giới thiệu lại về bản thân, mặt không có biểu cảm gì.
Tô Văn Minh lập tức há hốc mồm, bảy Độc Quái phía sau cậu ta còn sợ hãi hơn, tất cả đều quay lại nhìn Tống Thanh Từ. Nếu Triệu Lăng đã là hữu hộ pháp của Thăng Dương Cung, vậy thì người có thể khiến hắn ta cam tâm tình nguyện mà cúi đầu làm tùy tùng bên cạnh chỉ có thể là Cung chủ của Thăng Dương Cung. Thật đúng là khó tin! Giang hồ đồn rằng Cung chủ của Thăng Dương Cung chưa từng tùy tiện lộ diện, ai mà gặp hắn rồi thì chỉ có chết. Người ta nói rằng hắn có võ công cao cường, nội lực vô cùng thâm hậu, những thành tựu của hắn trong võ thuật còn vượt qua cả những gì mà nhiều cao thủ đã học được suốt cả cuộc đời. Chẳng lẽ thư sinh trẻ tuổi gầy nhom, nho nhã trước mặt này thật sự là Cung chủ của Thăng Dương Cung, võ công vô cùng lợi hại? Chết rồi! Chết rồi! Lần này bọn họ chết thật rồi! Uống thuốc giải độc làm cái gì nữa chứ!
Tám Độc Quái cứ như gặp phải đại nạn, xích lại gần nhau hơn. Tám người bọn họ còn không có cả dũng khí chống cự lại, chỉ biết sợ hãi nép vào nhau. Có vài người còn nhũn hết cả chân giống y như Trang Phi lúc nãy, nếu không phải đang túm tụm lại cùng nhau thì đã quỳ phịch xuống hết rồi.
“Trời… Trời ạ!”
Không biết là ai trong đám họ sợ hãi hô lên, Tô Văn Minh đang đứng đầu hàng đã quỳ gối dưới đất. Cậu ta vừa quỳ xuống thì hai người phía sau cũng quỳ theo, cuối cùng trở thành tất cả cùng nhau quỳ xuống.
“Tha mạng… Tha mạng… Làm ơn hãy tha mạng cho chúng tôi!” Cả tám người cuối cùng cũng phản xạ được, lũ lượt dập đầu cầu xin sự thương xót.
Trang Phi vừa mới lấy lại được bình tĩnh, tự trấn an bản thân rằng không cần phải sợ. Nàng ấy có cô nương bảo vệ. Tống Cung chủ và cô nương nhà nàng ấy đang ở bên nhau, sau này hẳn là sẽ nể mặt cô nương, không tính toán, so đo với nàng ấy đâu. Nhịp tim của Trang Phi vừa mới ổn định lại đã lập tức loạn cả lên khi nghe Triệu Lăng giới thiệu về bản thân.
“Hộ pháp… Hắn là hộ pháp!”
Trang Phi không khỏi dùng ánh mắt tủi thân, đầy sợ hãi nhìn Diệp Xu, không tự chủ được mà ôm chặt lấy cánh tay của Diệp Xu hơn. Xong thật rồi! Dù nàng ấy có qua được ải của Cung chủ thì cũng không thể tránh nổi bị Triệu Lăng báo thù đâu. Ai cũng biết, phàm là kẻ đắc tội với người của Thăng Dương Cung thì đều sẽ bị xử lý. Trang Phi nhớ lại việc bản thân mình đã từng bắt nạt và sỉ nhục Triệu Lăng thì cảm thấy, bản thân mình sớm muộn gì cũng sẽ bị Triệu Lăng âm thầm giết chết. Trong mắt các chủ nhân, trận chiến giữa đám người hầu luôn là vô hình, cho dù nàng ấy đã có cô nương chắn cho nhưng minh thương dễ tránh, ám tiễn lại rất khó phòng. Hết lần này tới lần khác nghe được tin dữ đã khiến Trang Phi sợ tới sắp khóc đến nơi.
Diệp Xu thấy tay mình sắp bị Trang Phi bẻ gãy luôn rồi nên đành phải vỗ vỗ lên tay nàng ấy, ý bảo nàng ấy đừng sợ.
“Có ta ở đây rồi. Ta đây bảo vệ ngươi.”
Diệp Xu căn bản là không biết được mấy lời an ủi này của nàng chẳng hề có tác dụng gì cả, Trang Phi vẫn sợ tới mức trốn dúi phía sau Diệp Xu.
Tuy Tô bà bà không phải người trong chốn giang hồ nhưng cũng đã sống trong Lăng Vân Bảo một khoảng thời gian dài, đã nghe được rất nhiều tin tức trong giang hồ, đương nhiên cũng biết Thăng Dương Cung lợi hại tới mức nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận