Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 449: Chương 449

Diệp Xu còn đang nghĩ tới việc cắn xương hàm của Tống Thanh Từ, vừa nghe hắn nói xong, sắc mặt nàng lập tức thay đổi, nàng thẳng người dậy nhìn Tống Thanh Từ. Lần trước ở Lăng Vân Bảo, Tống Thanh Từ chưa có cơ hội bắt mạch cho Tô Nhược nhưng lần này nhất định đã kiểm tra cho hắn từ sớm và phát hiện ra được điều gì đó rồi.
“Nàng còn nhớ lần trước, lúc đụng độ với Lục Mặc, hắn ta đã sử dụng Tam Hàn kiếm pháp không?”
Diệp Xu gật gật đầu, tiếp tục nghi ngờ nhìn Tống Thanh Từ: “Lẽ nào hàn độc trong cơ thể Tô Nhược có liên quan đến loại kiếm pháp này?”
“Có liên quan, cũng không liên quan. Lục Chấn Hà, chưởng môn đời thứ mười ba của phái Hoa Sơn từng nghiên cứu ra một loại nội công tâm pháp, có thể gia tăng nội lực trong một thời gian ngắn, tên là Thương Hàn quyết. Loại công pháp này cần phải dùng đến vật có tính chất cực lạnh thì mới có thể luyện thành công. Lúc sử dụng, nội lực của người luyện nó cũng trở nên vô cùng lạnh lẽo. Phàm là người bị đánh trúng thì lục phủ, ngũ tạng sẽ vì lạnh quá mà chết, được gọi là nhiễm hàn độc. Lục Chấn Hà từng nhờ nó mà xưng bá võ lâm, không có đối thủ. Vài năm sau đó, ông ta đã phải bỏ mình vì bị hàn độc phản phệ, con trai của ông ta vừa mới sinh ra không lâu cũng chết vì hàn độc phát tác.”
“Loại hàn độc đó có thể di truyền sao? Chàng đang nghi ngờ rằng thân phận của ta và đệ đệ ta có liên quan đến phái Hoa Sơn?” Nếu Tống Thanh Từ đã cố tình đề cập đến chuyện này thì Diệp Xu cũng đương nhiên hiểu được ngụ ý của hắn.
Tống Thanh Từ gật đầu, nói: “Khi biết đệ đệ nàng bị nhiễm hàn độc bẩm sinh, ta đã lập tức nghĩ đến chuyện này. Chỉ có điều là hiện tại vẫn chưa có chứng cứ xác thực rằng hai tỷ đệ nàng nhất định có liên quan tới phái Hoa Sơn.”
“Khẳng định là có liên quan.” Diệp Xu nói một cách chắc chắn.
Tống Thanh Từ nhìn chằm chằm Diệp Xu, vừa liếc mắt đã biết trong lòng Diệp Xu có tâm sự.
Diệp Xu mím mím môi rồi mới nói: “Có một chuyện này ta vẫn chưa từng kể với chàng. Thực ra Diệp Hổ chính là Dương Phổ, người mà năm xưa đã yêu thương sư muội Liễu Yên Yên, cùng lúc với Lục Chí Viễn.”
Tống Thanh Từ khẽ cau mày, sau đó quay sang nhìn chằm chằm Diệp Xu như thể đang chất vấn về ngọn nguồn thông tin mà nàng vừa nói.
“Chắc chắn, thật đấy. Ta có thể bảo đảm rằng chuyện này không hề sai.” Diệp Xu không nghĩ nhiều nữa mà hỏi Tống Thanh Từ chuyện của chưởng môn đời thứ mười ba của phái Hoa Sơn là chuyện từ bao giờ, liệu hiện giờ người đó còn sống không.
Tống Thanh Từ dùng ánh mắt khó hiểu nhìn Diệp Xu: “Chết từ cả trăm năm trước rồi.”
Diệp Xu hơi ngớ ra: “Thế thì cũng lâu quá rồi nhỉ.”
Nàng với Tô Nhược có muốn tìm manh mối từ đó cũng không thể được rồi. Sau đó, Diệp Xu trầm ngâm nói: “Thế thì đi nghe ngóng xem trong phái Hoa Sơn còn có ai luyện bộ nội công tâm pháp này không.”
“Sau Lục Chấn Hà, Thương Hàn quyết đã bị các trưởng lão của phái Hoa Sơn liệt vào cấm kỵ, nghiêm cấm bất kỳ đệ tử nào tu luyện. Cho dù là có người đã học về nó thì cũng sẽ là một bí mật mà nàng không thể nghe ngóng ra được.”
Tống Thanh Từ vốn định truy hỏi xem rốt cuộc là vì sao Diệp Xu biết được thân phận thật của Diệp Hổ nhưng lời đến miệng rồi lại không tài nào thốt ra được. Không thể đạt được sự tin tưởng tuyệt đối từ người phụ nữ mình yêu không phải chuyện dễ chịu gì nhưng hắn sẽ không cưỡng ép. Theo hắn thấy, chuyện mà Diệp Xu đang giấu hắn hẳn không chỉ có mỗi cái đó, có điều là hiện tại chưa phải lúc khiến nàng tình nguyện bộc bạch ra mà thôi.
“Có khi nào là Lục Chí Viễn không? Vì đã bị cấm nên có thể là những đệ tử bình thường trong phái Hoa Sơn không thể nào tiếp cận được. Lúc nương đang hoài thai chúng ta, Lục Chí Viễn và Dương Phổ vẫn còn chưa trở mặt thành thù.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận