Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 453: Chương 453

Diệp Xu không định dông dài thêm nữa, nhất định phải nói chuyện với Tống Thanh Từ thôi. Tống Thanh Từ thấy nàng đã quyết định xong thì cũng không cản nàng nữa, gật gật đầu.
“Thứ nhất là chàng phải giữ bí mật chuyện này. Thứ hai là chàng không được giết ta. Thứ ba là nếu vì chuyện này mà chàng không thương ta nữa thì phải nói cho ta biết. Thứ tư là sau khi chúng ta chia ly, bất kể ta làm gì, chỉ cần không cản đường Thăng Dương Cung của chàng thì ta hy vọng chàng có thể giữ thái độ trung lập.”
Tống Thanh Từ không để ý mà bật cười, nhiều điều kiện thế này thì chắc hẳn là chuyện lớn rồi. Hắn không nhiều lời, chỉ khẽ gật đầu.
Diệp Xu lấy một cuốn sách lịch sử từ giá sách, ngẫu nhiên lật một trang, trên đó ghi lại kinh nghiệm sống của một vị hoàng đế của một triều đại nào đó.
Diệp Xu đưa cuốn sách cho Tống Thanh Từ, nói: “Có một ngày, chàng đang đọc một cuốn sách rồi ngủ thiếp đi. Sau khi tỉnh dậy, chàng lại phát hiện bản thân mình biến thành Thần Thủy Hoàng…”
“Chúng ta ở trong sách còn nàng là hậu nhân, biết được nội dung trong sách, còn trở thành Diệp Xu?”
Diệp Xu kinh ngạc nhìn Tống Thanh Từ, suýt nữa thì quỳ xuống trước mặt hắn. Năng lực tổng kết và lĩnh hội của đại ma đầu đúng là quá mức lợi hại, tới mức cứ như hắn đã biết trước được lai lịch cửa nàng vậy.
Diệp Xu vô cùng kiên định mà gật đầu với Tống Thanh Từ.
Tống Thanh Từ nói: “Khó trách nàng am hiểu rất nhiều chuyện nhưng lại không biết chưởng môn đời thứ mười ba của phái Hoa Sơn đã chết cách đây hơn trăm năm rồi.” Còn rất nhiều chuyện không thể lý giải được, hiện tại đều đã sáng tỏ.
“Thế nên không phải do ta thông minh, thấu hiểu mọi chuyện đâu mà thực ra đều là do ta đã đọc được nội dung ở trong sách rồi nên mới biết được kết quả đó.”
“Thế kết cục của ta ở trong sách là gì?” Tống Thanh Từ hỏi.
Diệp Xu giải thích chi tiết nội dung chung của toàn bộ cuốn sách cho Tống Thanh Từ nghe, hắn không phải nhân vật chính, thậm chí còn chẳng xuất hiện trong sách, tác giả cũng không nói về kết cục của hắn.
“Mộ Dung Dật…” Tống Thanh Từ nhíu mày, chắc là không ngờ cả cuốn sách lại xoay quanh tên đệ tử hèn mọn đó của phái Hoa Sơn.
Diệp Xu đã kể hết mọi chuyện cho Tống Thanh Từ rồi. Hiện tại nàng cứ như dê đợi làm thịt mà nhìn Tống Thanh Từ, chờ hắn phán xét.
“Nàng lừa gạt ta tới mức đó, trừ phi chúng ta là huynh muội ruột thịt chứ không thì cũng chẳng còn nguyên nhân nào khiến ta có thể tha cho nàng nữa rồi.” Tống Thanh Từ dùng hai bàn tay áp vào má Diệp Xu, dùng hơi nhiều lực nên đôi môi nàng bĩu ra, trông cứ như mỏ gà con.
Tiếp theo, Tống Thanh Từ nghiêm mặt lại hỏi Diệp Xu: “Chúng ta có phải là huynh muội không?”
Diệp Xu rất bất mãn chuyện Tống Thanh Từ làm thế với mặt mình nhưng cũng đã hiểu được thái độ của Tống Thanh Từ. Tảng đá nặng trĩu trong lòng rốt cuộc cũng được thả xuống nên Diệp Xu hô lên trêu hắn: “Ca ca!”
“Ta đổi ý rồi. Huynh muội cũng không tha.”
Tống Thanh Từ cười, cúi đầu hôn lên “chiếc mỏ gà” của người nào đó.
----------
Diệp Xu rất bất ngờ về thân thế của mình. Điều này khiến nàng không thể tránh khỏi cảm giác khó chịu. Sau khi dỗ được Tống Thanh Từ đi ngủ, nàng định vào bếp làm chút đồ ăn, đây là cách rất hiệu quả để nàng giải tỏa căng thẳng. Lúc Diệp Xu đi thì thấy Triệu Lăng đang đứng ở cửa nên nàng kêu hắn đi ra chỗ khác nói chuyện.
“Ta thấy công tử nhà ngươi có vẻ gầy đi. Mấy hôm không có ta, chàng ấy có ăn uống tử tế không vậy?”
Triệu Lăng quay lại, liếc nhìn Diệp Xu nhưng không nói gì. Diệp Xu vừa nhìn là đã hiểu, chắc chắn là vì Tống Thanh Từ đã không chịu ăn uống cho ra hồn nên Triệu Lăng mới không dám mở miệng ra nói.
“Ta không bắt ngươi phải nói thẳng ra. Ta sẽ hỏi, nếu đúng thì ngươi chớp mắt một cái là được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận