Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 455: Chương 455

“Được. Dùng tiêu, muối và rượu chà xát kỹ sau đó dùng que tre châm lên toàn thân chúng rồi cho vào chậu và để qua đêm là được.” Trang Phi lập tức chỉ đạo. Hiện tại, phong cách nói chuyện của nàng ấy cũng khá là giống với Diệp Xu rồi.
Sau khi sửng sốt một lúc, Hách Liên ngoan ngoãn đáp ứng và nghiêm túc làm theo chỉ dẫn của Trang Phi.
Diệp Xu đang vớt tám con vịt được nấu trong nồi nước dùng lớn được chế từ nước màu, gừng và các loại hương liệu ra. Sau khi ướp nửa canh giờ thì vịt mới có thể được cho vào nồi chế biến. Diệp Xu dùng dây rơm cột những con vịt vừa lấy được ra, treo lên cọc tre và đem ra ngoài cho ráo nước rồi cho vịt vào chảo dầu chiên cho da giòn, chuyển sang màu nâu đỏ đẹp mắt, sau đó thì lấy ra và tiến hành bước cuối cùng là tưới nước đường. Lúc tưới nước đường từ trên xuống cần chú ý tưới từng thìa, từng thìa thật đều tay, đến khi nước đường bao phủ lấy sắc đỏ nâu trên da vịt sẽ khiến màu sắc trở nên bắt mắt hơn, nhìn càng mê hơn. Mùi thơm của da vịt ngọt ngào càng khỏi cần phải nói, khiến con người ta càng khao khát được cắn một miếng hơn.
Diệp Xu đặt con vịt lên thớt và chặt ra thành từng miếng nhỏ sau đó bày ra đĩa, đưa cho Trang Phi bảo mọi người nếm thử. Trang Phi nghe Diệp Xu đột nhiên nói là hãy chia con vịt làm mãi mới xong được này cho bảy Độc Quái ăn cùng thì nhất thời không tài nào hiểu nổi. Tuy nhiên, lời dặn của cô nương thì nàng ấy cũng không dám trái, ngoan ngoan phân phát thịt vịt cho mọi người.
Tám Độc Quái vốn không định nhận nhưng lại cũng không dám từ chối nên đành cầm một miếng lấy lệ. Trang Phi bảo họ lấy thêm đi nhưng bọn họ quả thực là không dám đòi hỏi nhiều thêm nữa. Tuy vậy nhưng khi bọn họ vừa mới đưa miếng thịt vào trong miệng thì đột nhiên, một bầu trời chân lý bất chợt chói qua tim. Da vịt giòn rụm còn hơi ngọt, thịt vịt mềm tan, béo mà không ngấy. Món ăn này quả thực là quá, quá, quá ngon! Dư vị vô tận khiến người ta phấn chấn cả người. Xuất sắc! Tiếc là chỉ lấy có mỗi một miếng.
Trang Phi đi hết một vòng thì đem chỗ thịt còn lại về trước mặt Diệp Xu và nói với Diệp Xu là vẫn còn thừa thịt với đôi mắt sáng ngời, hi vọng Diệp Xu ban chỗ thịt này cho nàng ấy ăn. Diệp Xu nhìn đĩa thịt chẳng vơi đi bao nhiêu thì biết là tám Độc Quái đang khách sáo. Nàng chặt thêm một con vịt rồi bảo Trang Phi bày ra bàn cùng với bát, đũa. Diệp Xu lấy bánh tráng đã được hấp chín ra sau đó lấy chỗ hành tám Độc Quái vừa rửa sạch thái nhỏ phần đầu trắng. Tiếp theo, nàng lấy bánh táo gai ra xắt thành từng lát, đặt trên bàn cùng với tương. Trên đĩa tương còn đặt ba que trúc để mọi người phết lên bánh. Lúc này thì bánh tráng cũng đã nguội rồi. Diệp Xu lấy bánh tráng tới rồi xé thành từng tấm.
Tám Độc Quái nhìn thấy Diệp Xu xé một miếng bánh lớn dày cả thốn ra thành từng tấm mỏng như tờ giấy cứ như làm phép thì không khỏi ngạc nhiên. Công việc nấu ăn thú vị hơn nhiều so với tưởng tượng của họ.
Ai cũng tò mò, không biết làm thế có thể làm ra được chiếc bánh mỏng như vậy, lại còn có thể xé ra được mà không bị rách. Bọn họ muốn hỏi nhưng lại không dám hỏi, dù sao thì bọn họ cũng đâu có quen biết gì với Diệp Xu đâu. Bây giờ, bọn họ có thể sống sót được là đã hạnh phúc lắm rồi. Đám người mặc áo đen đã vô cùng nghiêm túc cảnh cáo với bọn họ rằng cơ hội chỉ tới một lần, nếu bất kỳ ai trong số bọn họ có một chút ý đồ xấu thì cả bảy người sẽ đều bị giết hết, không giải thích cũng không có cầu xin. Mọi người đều vô cùng sợ hãi, cẩn thận mà nắm bắt cơ hội hiếm có này, làm gì có ai dám chọc tới người phụ nữ của Cung chủ Thăng Dương Cung cơ chứ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận