Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 464: Chương 464

Nói cách khác, bọn họ rời khỏi đây thì chỉ có đi vào đường chết. Thực ra như thế này cũng khá tốt. Nếu tám Độc Quái không ở Đường Môn nữa thì sau này sẽ ít làm phải chuyện xấu hơn hoặc cũng biết đâu một ngày nào đó họ lại có thể biến nấu nướng trở thành một sở trường của bản thân.
Đường Vũ vốn định cãi cùn, cãi cố với Diệp Xu cho ra lẽ nhưng nghĩ tới việc bây giờ bản thân đang ở thế yếu, cứng chọi cứng thì sẽ không được cái gì hết, chi bằng đi tìm chi viện tới cứu tám Độc Quái ra. Vậy thì trước đó thì không nên được đánh rắn động cỏ.
“Phản rồi! Đúng là một lũ phản đồ! Thôi! Dù sao tám kẻ đó cũng chẳng có lấy một ai thực sự có ích.” Đường Vũ tỏ ra rằng nếu bọn họ đã không muốn đi cùng nàng ta thì nàng ta cũng chẳng thèm. Đường Vũ quay gót đi ra khỏi cửa, tiếp theo sau thì cũng bị đánh ngất, khiêng đi giống Sở Nguyệt và Lâm Nhược Lan.
Đêm đến, Trang Phi nhờ Tô Văn Minh giúp nàng ấy cải trang một cách đơn giản rồi xách vịt tới quán điểm tâm của Diệp Xu. Phương Trường Tỏa đang loay hoay với bàn tính ở trong phòng thì thấy một người lạ mặt nhảy từ cửa sổ vào, không khỏi giật bắn mình, sau khi biết được đó là Trang Phi thì vừa mừng, vừa sợ, gọi Lưu Phương tới. Hai người họ vừa ăn vịt da ngọt, vừa nghe Trang Phi kể lại tình hình. Phương Trường Tỏa trình bày lại chuyện của quán với Trang Phi, cũng đưa sổ sách và ngân phiếu kiếm được cho nàng ấy.
“Chuyện làm ăn cũng không tồi. Một tháng cũng lời được ít nhất khoảng một ngàn tám trăm lượng.”
Trang Phi không cầm tiền, bảo Phương Trường Tỏa cứ cất đi. Nàng ấy bảo hắn ta rằng đợi trong tương lai có thời điểm nào hắn ta cảm thấy thích hợp thì tìm một nơi lớn hơn để tiếp tục chuyện làm ăn.
“Vịt da ngọt này ngon quá đi mất. Chúng ta cũng có thể làm cái này đem bán đó.” Lưu Phương lập tức hỏi Trang Phi có nhớ phương pháp làm không.
“Cô nương cũng đã nghĩ tới việc ngươi khẳng định sẽ tò mò.” Trang Phi đưa cuốn sách dạy nấu ăn do Diệp Xu viết cho Lưu Phương để hắn ta có thể theo công thức mà làm.
Lưu Phương lập tức nhận cuốn sách dạy nấu ăn bằng cả hai tay, háo hức ôm nó vào lòng và cất nó đi. Trước khi Trang Phi đi, Lưu Phương đưa cho Trang Phi hai lọ tương thịt cua nhỏ. Bọn họ đã cố ý mời người ở lò làm sứ tới làm giúp theo yêu cầu của Diệp Xu trước khi đi. Hai chiếc lọ bụng to, miệng nhỏ, sau khi đã đậy nút thì còn bôi sáp ong lên rồi khóa lại. Làm như vậy thì tương thịt cua trong lọ có thể bảo quản được tới tối đa là hai tháng cũng không lo bị hỏng.
“Ta cứ cân nhắc mãi, không biết là thiếu vị gì nữa. Mong cô nương nếm thử rồi chỉ giáo lại cho ta.” Lưu Phương hận rằng hiện tại không phải thời cơ thích hợp, không thể tới gặp trực tiếp Diệp Xu để học hỏi.
Diệp Xu thấy Trang Phi ôm hai lọ tương thịt cua về thì cũng rất tò mò, không biết vị của nó thế nào. Nàng bèn dặn Trang Phi rằng sáng mai sai người xuống bếp nấu nồi cơm, mắm cua phải ăn với cơm trắng mới ngon. Đêm nay nàng phải xem sổ sách trước để hiểu thêm về tình hình kinh doanh tại cửa tiệm.
Doanh số bán bánh ngọt miếng nhỏ vẫn luôn ổn định còn doanh số của tương thịt và thịt trâu khô thì đang tăng dần. Điều này cho thấy người trong chốn võ lâm vẫn cứ thích thịt hơn là những món đồ ngọt nhiều năng lượng. Vì trâu là một công cụ quan trọng trong nông nghiệp, giết mổ là phạm pháp. Ngay cả khi bọn họ có thể nhập thịt trâu về để bán một cách hợp pháp thì số lượng vẫn quá ít, cung không đủ cầu. Chính vì thế, hiện tại chỉ có thể chế biến các món khác như thịt heo khô, thịt vịt khô một cách thật hoàn hảo. Nếu muốn làm ra một món thịt vịt thật ngon có thể sánh được với thịt trâu thì gia vị đương nhiên là phải nêm thật tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận