Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 467: Chương 467

Bữa sáng ngày hôm sau, Diệp Xu yêu cầu Tống Thanh Từ phải ăn một bát cháo loãng. Nàng múc cho hắn một bát đầy và đặt trước mặt hắn. Tống Thanh Từ ngoan ngoãn im lặng ăn, không có bất kỳ phản đối nào. Hắn cúi đầu, yên lặng dùng thìa nhấm nháp bát cháo một cách khá là chậm chạp.
Sáng nay, Diệp Xu đã làm một đĩa củ cải muối khô xào đậu nành. Nàng đặt một miếng củ cải vào bát của Tống Thanh Từ để hắn nếm thử. Ăn cháo ngô nhiều sẽ khiến miệng bị lạt nhưng cứ lúc nào cũng ăn nộm và dưa chua, không có chút dầu mỡ nào thì mùi vị cũng sẽ dần nhàm chán. Chính vì vậy, Diệp Xu đã cố tình làm ra loại rau củ muối như vậy.
Cách làm của món ăn này vô cùng đơn giản. Ngâm củ cải khô đến khi ngấm đủ nước thì vớt ra rồi cắt thành khúc. Cho dầu ăn vào chảo cùng với hạt tiêu, cho đậu nành và củ cải khô đã ngâm nước vào xào chung. Củ cải xào có vị dai và béo, khi ăn với đậu nành sẽ dậy mùi thơm của đậu hơn, cảm giác sánh ngang ăn thịt. Món ăn này thơm hơn so với mấy đồ chua ăn kèm bình thường, rất đơn giản, bởi vì nó dầu nhưng lại không quá ướt.
Với sự kết hợp này, tốc độ ăn cháo của Tống Thanh Từ rõ ràng đã nhanh hơn trước.
“Chàng phải ăn uống đàng hoàng cho béo hơn một chút. Đợi tới lúc khẩu vị của chàng được nuôi tốt rồi thì chúng ta đi nếm thử mỹ vị trên khắp thiên hạ. Chứ nếu chỉ có mỗi mình ta hưởng thụ còn chàng chỉ có thể ngồi cạnh thì niềm vui cũng vơi đi một nửa.”
Tống Thanh Từ nghe thấy Diệp Xu nói vậy thì lặng lẽ ăn hết bát cháo, còn ăn thêm được nửa bát nữa. Cháo ngô giúp bồi bổ hệ tiêu hóa, vốn được nấu hơi đặc nhưng Diệp Xu sợ Tống Thanh Từ ăn no quá nên nấu loãng hơn. Sau khi nghe hắn nói muốn ăn thêm thì nàng đã rất vui.
Trang Phi xới cơm mới nấu vào bát, mở lọ tương thịt cua nàng ấy đem về mang về tối hôm qua và đổ một ít lên trên cơm rồi đưa cho Diệp Xu. Nước sốt thịt có màu đỏ nâu, nhìn bằng mắt thường cũng có thể thấy rất nhiều thịt cua mềm mềm. Nước sốt sền sệt, không đặc cũng không loãng, rất vừa miệng. Diệp Xu lấy đũa trộn cơm với tương thịt cua, hơi nóng của cơm khiến nước sốt và thịt cua đang bao bọc lấy từng hạt cơm trở nên thơm hơn rõ rệt. Diệp Xu đã nếm thử và cảm thấy rằng hương vị về cơ bản là tốt nhưng có thể có một số chi tiết trong công thức cần phải được sửa lại.
Diệp Xu quay lại nhìn Tống Thanh Từ cũng đang nhìn nàng, trông cứ như nàng đang lén ăn món gì đó rồi bị hắn phát hiện ra vậy. Diệp Xu xúc một miếng cơm đưa tới trước mặt Tống Thanh Từ và hỏi hắn có muốn nếm thử không. Tống Thanh Từ cứ thế mở miệng ăn luôn miếng cơm trên thìa nhưng có vẻ hắn thấy món này ăn không ngon nên mới phải ăn liền hai muỗng cháo như muốn làm sạch vị giác của mình. Trang Phi ở bên cạnh nhìn một màn “đút cơm” này thì đỏ hết cả mặt, xấu hổ quay đầu đi chỗ khác, đúng lúc nhìn về phía Triệu Lăng. Tên đầu gỗ này đúng là vẫn quá lợi hại. Hắn ta cứ thế cắm đầu, cắm cổ ăn, không hề quan tâm “phong cảnh” xung quanh, đầu gỗ không hổ là đầu gỗ. Trang Phi đang vừa nhìn Triệu lăng, vừa thầm oán than thì Triệu Lăng đột nhiên quay sang nhìn nàng ấy. Trang Phi lập tức cúi đầu xuống, bưng bát cơm vội vàng ăn nhưng bát cơm chỉ che được một nửa khuôn mặt Trang Phi. Đến cả đồ ăn, nàng ấy cũng không dám gắp. Nàng ấy nuốt cạn nửa bát cơm rồi mới cầm bát đũa, nói là đã ăn xong để chạy trốn, trùng hợp thế nào mà Triệu Lăng cũng ăn xong đúng lúc này, cũng đứng lên, đang định đi. Triệu Lăng thấy Trang Phi sắp ra khỏi cửa rồi nên đã đi thẳng về phía cửa, vì ngồi gần hơn nên hắn ta hẳn sẽ ra ngoài trước một bước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận