Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 471: Chương 471

Vừa nghĩ đến việc bản thân mình sẽ có ngày chứng kiến bộ dáng sống không bằng chết của Diệp Xu, Bạch Tú Tú lập tức cảm thấy phấn chấn hẳn lên nàng ta càng quyết tâm phải bắt cho bằng được Diệp Xu.
"Ngôi nhà đó không lớn cũng không nhỏ, trông có vẻ giống một gia đình trung lưu. Xung quanh tương đối yên tĩnh, không có tiếng ồn ào. Trong nhà có người hầu, xem ra là một gia đình bình thường.”
Đường Vũ nói hết những manh mối mà mình biết cho Bạch Tú Tú. Nàng ta nhắc đi nhắc lại chuyện nàng ta và tám Độc Quái hoàn toàn không có ý đối địch với Lăng Vân Bảo, bọn họ thực sự đã bị đầu độc và bị ép buộc, không còn cách nào nữa nên mới phải lựa chọn biện pháp đó.
“Ta và ả ta không thân, không thiết, ta nhất định sẽ không vì ả ta mà rước phiền phức vào mình.”
Bạch Tú Tú lập tức cất kiếm đi và hỏi Đường Vũ rằng tại sao chỉ có một mình nàng ta? Tám Độc Quái đâu rồi?
Bạch Tú Tú lại dò hỏi nhìn Đường Vũ: “Ả giữ tám người bọn họ lại, giam ở đó, không được ra ngoài chắc chắn là vì có ý đồ lợi dụng. Không giữ đại tiểu thư của Đường Môn mà lại chỉ muốn tám người đó, thú vị đấy.”
“Thuật cải trang của tám người bọn họ rất lợi hại!” Đường Vũ đột nhiên nhớ ra điểm đó.
Sau khi Bạch Tú Tú đảo mắt suy nghĩ một chốc thì liền hỏi Đường Vũ có muốn cứu tám Độc Quái không.
“Tất nhiên là có!” Đường Vũ đáp lời.
“Tốt lắm. Chúng ta đi!” Bạch Tú Tú đưa Đường Vũ ra khỏi phòng giam rồi còn thả cả người của Đường Môn để họ đi theo Đường Vũ.
……
Lúc ám vệ đưa hai người Sở Nguyệt và Lâm Nhược Lan về thì Diệp Xu và Trang Phi đang nghiên cứu xem vị món tương thịt cua này thiếu sót ở điểm nào.
“Thiếu dầu rồi. Lúc chưa nóng lắm thì có thể thêm măng và nấm thái hạt lựu vào xào cùng, không chỉ khử được mùi tanh mà còn giảm chi phí và giá thành sản phẩm. Mùa thu, cua đồng nhiều thịt, làm tương thịt cua cũng rất được. Nếu bán chạy, sang năm bố trí người nuôi thêm cua trên ruộng."
Trang Phi gật gật đầu, sau khi đã ghi hết những lời Diệp Xu nói thì nàng ấy tính đi ra ngoài. Trang Phi nhìn thấy Triệu Lăng đưa Sở Nguyệt với Lâm Nhược Lan vào thì cố ý cảm thán một tiếng như nhắc nhở Sở Nguyệt mau ngậm miệng lại, đừng ngồi lê đôi mách nữa.
“Đừng có mà vừa chê bai cô nương nhà ta lại vừa tiếp tục ở chỗ này. Ngươi cho rằng mình là ai hả? Thánh nữ của Hồng Liên giáo trong mắt cô nương nhà chúng ta cũng chỉ thế này thôi.”
Trang Phi vừa nói vừa giơ ngón tay út lên với Sở Nguyệt. Bây giờ cô nương nhà nàng ấy đã có Cung chủ của Thăng Dương Cung chống lưng rồi, giết thánh nữ của Hồng Liên giáo dễ như giẫm chết một con kiến. Nàng ấy hoàn toàn không khoe khoang.
Sở Nguyệt và Lâm Nhược Lan đều không biết được thân phận của Tống Thanh Từ, cũng không biết về mối quan hệ giữa Tống Thanh Từ với Diệp Xu. Hai người họ chỉ cho rằng Tống Thanh Từ là một cao nhân nào đó nên mới tình cờ thu được một cao thủ như Triệu Lăng làm thuộc hạ. Sở Nguyệt đoán những ám vệ ẩn nấp ngoài kia là người của Diệp Xu. Xét cho cùng thì Diệp Xu vẫn là Bảo chủ trên danh nghĩa của Lăng Vân Bảo. Sở Nguyệt và Lâm Nhược Lan không biết Diệp Xu chỉ có tiếng chứ không có miếng nên cho rằng ngay cả khi đã phản bội Lăng Vân Bảo thì nàng vẫn sẽ có vài thuộc hạ.
Trong mắt Sở Nguyệt, Diệp Xu đem theo vài người này chỉ là “kẻ thất thế” bơ vơ, lạc lõng. Chính vì vậy, Sở Nguyệt nghe xong những lời Trang Phi vừa nói thì chỉ cảm thấy nực cười, nàng ta nhìn Trang Phi như nhìn một con chó đang sủa một cách thiển cận.
Sở Nguyệt đi tới trước mặt Diệp Xu và nói với nàng rằng Đường Vũ bị bắt rồi. Diệp Xu gật đầu. Trước đó, nàng đã nghe Triệu Lăng báo cáo về việc này, nàng còn biết cả việc hiện tại Đường Vũ đang đi chung với Bạch Tú Tú.
Bạn cần đăng nhập để bình luận