Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 478: Chương 478

Diệp Xu nghe tiếng ồn ào bên ngoài thì có vẻ là bọn họ đã khóc tới cổng thành rồi.
……
Cổng phía đông của thành Dương Châu.
Đoàn đưa tang bị chặn ở cổng thành, ba nhà, ba cỗ quan tài.
“Hôm nay là ngày gì vậy? Sao nhiều nhà có tang lễ như vậy? Ta vừa mới nhìn thấy hai cái ở cổng phía nam, bên này lại thêm ba cái nữa." Bách tính xung quanh vây lại bàn luận. Quan lính thủ thành quát lớn, bảo tất cả mọi người trong đội ngũ đưa tang ở yên đó để kiểm tra lần lượt từng người một. Bọn họ đang kiểm tra thì nhìn quan tài rồi nói muốn mở nắp quan tài ra.
Người thanh niên đang đi đưa tang phía trước nghe vậy lập tức tức giận, nói: “Mở nắp quan tài? Ta chống mắt lên xem ai trong số các ngươi dám mở nắp quan tài. Có biết đây là ai không? Bà ấy là tỷ tỷ ruột của Tri phủ đại nhân đấy! Ta không quan tâm các ngươi đang tra xét cái gì nhưng hôm nay là tang lễ của mẫu thân ta. Nếu ai dám quấy nhiễu sự thanh tịnh của bà ấy thì hôm nay ta sẽ liều mạng với kẻ đó, khiến cho kẻ đó chết không được tử tế!”
Quan lính thủ thành vừa thấy người này vậy mà lại là cháu trai ngoại của Tri phủ đại nhân thì không dám bậy bạ, nhìn về phía người của Lăng Vân Bảo đi tra xét cùng. Người của Lăng Vân Bảo lập tức phát tín hiệu. Một lúc sau, Bạch Tú Tú đã cưỡi ngựa, dẫn người đến. Sau khi kiểm tra đội ngũ đưa tang qua một lượt, nàng ta ra lệnh cho thuộc hạ, lập tức mở nắp quan tài ra.
“Không được!” Cháu trai của Tri phủ hét lớn.
“Giữ cậu ta lại! Lập tức mở nắp quan tài! Có vấn đề gì, ta sẽ chịu trách nhiệm.” Bạch Tú Tú khẳng định rằng nàng ta có cảm giác, người mà nàng ta đang tìm kiếm có lẽ đang ở trong chiếc quan tài này.
“Ai cho ngươi mở nắp quan tài của mẹ ta? Người phụ nữ vô liêm sỉ này ở đâu ra vậy?” Cháu trai Tri phủ tức giận nhảy dựng lên, muốn thoát khỏi những người đang cản trở mình. Bạch Tú Tú thì đương nhiên không thèm để ý cậu ta nói cái gì. Nàng ta giơ tay ra hiệu thuộc hạ nhanh lên.
“Nếu hôm nay ngươi dám mở nắp quan tài thì ngươi chết chắc. Người đâu! Mau đến báo tin cho cữu cữu!” Cháu trai Tri phủ bảo người bên cạnh đi mau.
Thuộc hạ của Bạch Tú Tú hất mạnh tay khiến nắp của chiếc quan tài mở ra. Bên trong quan tài là thi thể của một người phụ nữ trung niên trong quan tài.
“Báo cáo đường chủ! Bên trong là người chết thật. Không có vấn đề gì.”
Bạch Tú Tú liếc về phía quan tài và mắng thuộc hạ vì đã làm việc quá vội vàng. Nàng ta đẩy người đó sang một bên và dùng kiếm gõ vào đáy quan tài, rõ ràng cảm thấy dưới đáy quan tài rỗng. Cháu trai Tri phủ tức đến mức gân xanh trên cổ nổi hết cả lên. Cậu ta hung tợn chỉ vào Bạch Tú Tú, quát lớn bắt nàng ta dừng tay.
Bạch Tú Tú nhìn cậu ta, nói: “Ta hỏi ngươi lần nữa. Có phải dưới đấy của chiếc quan tài này có giấu ai đó không?”
Cháu trai Tri phủ tức giận mắng: “Dưới đáy quan tài có giấu ai hay không thì liên quan gì đến nhà ngươi? Mau đậy nắp quan tài lại!”
Bạch Tú Tú vừa thấy thái độ của người này như vậy thì lập tức khẳng định chắc chắn rằng có người trốn dưới đáy quan tài. Nàng ta nhếch mép, nở một nụ cười đắc ý sau đó ra lệnh cho thuộc hạ lập tức chuyển thi thể đi để cạy vách ngăn bên dưới đáy chiếc quan tài. Cháu trai Tri phủ tức đến mức la hét om sòm. Bạch Tú Tú nghe mà phát phiền, nàng ta bước nhanh tới trước mặt cậu ta rồi giơ tay lên đánh vào cổ cậu ta khiến cậu ta bất tỉnh hoàn toàn.
Sau khi thuộc hạ của Bạch Tú Tú chuyển thi thể ra ngoài, họ đã dỡ tấm vách ngăn ra và sững sờ khi nhìn thấy hai người nằm dưới đáy quan tài. Bạch Tú Tú biết dưới đáy quan tài nhất định có gì đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận