Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 480: Chương 480

Có điều, Bạch Tú Tú đi không được bao lâu đã thấy phía xa xa la liệt xác chết, nàng ta biết đó là người phe mình. Có tổng cộng sáu mươi người, đều là sát thủ thượng đẳng của Tứ An Đường, hiện tại đều đã chết sạch không còn một ai. Hai mắt Bạch Tú Tú đỏ hoe, nghiến chặt răng và cưỡi ngựa trở về Lăng Vân Bảo trong nước mắt. Nàng ta rơi nước mắt không phải vì tiếc thương cho hơn sáu mươi thuộc hạ đã chết mà là căm hận vì đã bị Diệp Xu chơi xỏ.
Sau khi về đến Lăng Vân Bảo, Bạch Tú Tú nhảy xuống ngựa. Môi và ngón tay nàng ta run rẩy. Bạch Tú Tú bước từng bước đến sảnh nơi Diệp Hổ đang có mặt. Nàng ta cắn môi dưới, bước vào đại sảnh, lập tức quỳ xuống, run rẩy dập đầu trước Diệp Hổ.
Diệp Hổ đang ngồi đoan chính, bưng chén trà. Lão ta nhìn thấy Bạch Tú Tú đi vào thì hơi nhướng mi.
“Thuộc hạ vô dụng!” Bạch Tú Tú nghiến răng nghiến lợi nói.
“Trước đây ngươi vẫn luôn thông minh hơn nàng.”
Khóe miệng Diệp Hổ hơi nhếch lên nhưng nụ cười này hoàn toàn không phải là một nụ cười. Đôi mắt lạnh lùng của lão ta khiến người trong phòng đến thở cũng khó khăn.
Bạch Tú Tú còn chẳng dám thở. Nàng ta vẫn run rẩy quỳ cúi đầu ở dưới đất.
“Choang!” Diệp Hổ đập mạnh chén trà trong tay.
Bạch Tú Tú sợ đến mức run lên, nhắm chặt hai mắt lại. Sau đó, nàng ta cảm thấy đột nhiên có một đôi bàn tay lạnh lẽo nắm lấy quai hàm của nàng ta từ phía sau rồi nhấc bổng nàng ta lên. Đây chính là phương pháp bẻ cổ thường được Thí Ảnh sử dụng.
----------
"Từ đại nhân tới rồi, ông ta làm ầm lên, muốn nhất định phải gặp được lão bảo chủ mới thôi." Người vừa tới báo cáo.
Ánh mắt âm độc của Diệp Hổ lại một lần nữa bắn về phía Bạch Tú Tú khiến nàng ta sợ tới nỗi phát run lên cầm cập. Lúc này nàng ta biết rằng bản thân thực sự chết chắc rồi. Bạch Tú Tú không những làm tổn thất hơn sáu mươi đệ tử hàng đầu lại còn đắc tội với tri phủ Dương Châu. Hiện giờ ngay cả người cũng đã tìm tới cửa đòi tính sổ với nàng ta.
Diệp Hổ ngước mắt ra hiệu, Thí Ảnh thấy vậy lập tức kéo Bạch Tú Tú ra ngoài.
Từ Trung tức giận ngồi trong đại sảnh. Khi thấy chỉ có một mình Thí Ảnh bước vào cửa, ông ta càng tức giận hơn.
"Hiện tại đã xảy ra chuyện như vậy, lão bảo chủ thế mà không chịu đích thân xuất hiện tới gặp ta?" Ánh mắt Từ Trung tràn đầy sự bất mãn, ông ta trừng mắt nhìn Thí Ảnh.
"Lão bảo chủ tuổi đã cao rồi, thân thể có chỗ không tiện. Hiện tại người con gái duy nhất cũng đã bỏ nhà mà đi nên người thương tâm quá độ, chỉ sợ rằng nói chưa được vài câu đã thất lễ trước mặt Từ đại nhân. Như vậy ngược lại còn chọc cho Từ đại nhân không vui." Thí Ảnh nở nụ cười lấy lệ giải thích với Từ Trung.
Từ Trung hừ lạnh một tiếng, sau đó, ông ta tức giận kể lại hành vi hung hãn của Bạch Tú Tú ở Đông Thành Môn trước đây. Trong khi kể còn đan xen vô số những lời chửi rủa và chỉ trích, chất vấn Thí Ảnh chuyện này phải tính như nào.
"Lúc trước ta thấy các ngươi xử lý mọi chuyện ở Lăng Vân Bảo không tồi nên mới đồng ý cùng các ngươi kết giao. Nhưng ta đường đường là tri phủ của Dương Châu, chứ không phải là tay sai của Lăng Vân Bảo các ngươi, để các ngươi có thể tùy ý gọi là tới, đuổi là đi, tùy ý mà nhục mạ. Tang lễ đại tỷ của ta vừa mới xong, cần phải mai táng, vậy mà người của các ngươi lại tới náo loạn đến nỗi đại tỷ ta không có chút an yên. Các ngươi không những tự ý mở quan tài mà còn lấy thi thể vứt trên đường lớn đông người! Cháu trai ta tới ngăn lại còn bị đánh tới ngất xỉu, trên cổ hiện tại vẫn còn sưng tấy một mảng lớn. Đại phu nói nếu xuống tay mạnh hơn chút thì ngay cả mạng cũng không còn nữa!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận