Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 481: Chương 481

Thí Ảnh không tự ti cũng chẳng kiêu ngạo mà đáp: "Đây đúng là lỗi của chúng tôi. Lão bảo chủ đã nói phải chân thành xin lỗi với Từ đại nhân."
"Chân thành xin lỗi?" Nhãn cầu của Từ Trung đảo liên hồi, miệng cười không dứt nói: "Chỉ nói mồm chính là thành ý xin lỗi của các ngươi à?"
"Mời Từ đại nhân theo ta ra đây." Thí Ảnh bước ra khỏi cửa trước, theo sau là Từ Trung.
Dưới những tảng đá, một người phụ nữ bị trói đang quỳ dưới đất, người này đầu bù tóc rối, trong miệng còn nhét một miếng vải, gương mặt vô cùng kinh hãi nhìn Từ Trung và Thí Ảnh. Trên mặt người phụ nữ kia còn có những vết sưng đỏ khiến người khác không thể nhìn rõ ngũ quan và dáng vóc của cô ta. Chỉ có điều từ thân hình và y phục trên người có thể thấy đây chính là người phụ nữ đã gây náo loạn ở Đông Thành Môn vào sáng sớm ngày hôm nay. Phía sau cô ta còn có sáu người khác đang nằm ngổn ngang ở đó, khi nhìn vào có chút quen mặt.
Từ Trung cũng nhớ ra rồi, những người này đều là những kẻ tham gia vào việc chặn quan tài và đánh nhau với cháu trai của ông ta. Sáu người này mồm miệng bầm tím, họ nằm trên nền đất bất động như những bức tượng, một chút sức sống cũng không có, nhìn vào trông có vẻ như đều do trúng độc mà chết.
"Trước khi Từ đại nhân tới, lão bảo chủ đã để cho sáu người này uống độc tạ tội rồi. Chúng ta giữ lại một người này là để cho Từ đại nhân tùy ý mà xả giận." Thí Ảnh ngừng nói, hắn ta cầm kiếm đưa cho Từ Trung, còn nói với ông ta nếu không thích môt kiếm kết thúc thì bọn họ vẫn còn rất nhiều loại vũ khí khác nhau để dùng.
Người phụ nữ đang quỳ ở dưới đất nghe thấy những lời này thì càng điên cuồng hơn, vùng vằng đấu tranh muốn đứng dậy nhưng lại bị ấn chặt xuống đất không thể nhúc nhích nổi.
Từ Trung thuận theo hướng Thí Ảnh đang chỉ mà đi tới xem. Phía đông của sân được đặt một chiếc kệ gỗ, quả nhiên trên kệ được bày biện đa dạng các loại vũ khí, to nhỏ như nào cũng đều có đủ. Từ Trung bước vài bước đi về phía trước, sau khi nhìn quanh xem xét một lượt bèn chỉ vào một cái chùy.
Ông ta là một người có văn hóa, vì làm quan mà đọc sách vậy nên tất nhiên không thể tự mình động thủ giết người mà tỏ ý muốn để Thí Ảnh làm thay mình.
Thí Ảnh có chút mỉa mai mà nhếch mép rồi làm theo lời của Từ Trung nói, hắn ta lấy cái chùy kia xuống rồi xông về phía người phụ nữ kia.
"Đừng có giết chết ngay lập tức. Đầu tiên là chân, sau đó là hông, lưng, eo, sau cùng mới là cổ rồi tới đầu." Tay Từ Trung để sau lưng, ông ta liếc nhìn người phụ nữ hung bạo, đáng sợ trên mặt đất rồi cười lạnh nói: "Trước khi mở nắp quan tài, cháu trai ta đã cảnh cáo ngươi nếu dám động vào thì chắc chắn không được chết yên thân nhưng ngươi lại không chịu tin. Hiện giờ học được bài học, nhận lấy cái chết như này là đáng đời. Đừng có mà oán trách chúng ta đã không nhắc nhở ngươi."
Thí Ảnh bước tới phía sau người phụ nữ, nghe theo sự phân phó của ông ta mà lần lượt đánh xuống người đối phương…
Sau khi xong việc, Thí Ảnh vứt cây chùy dính đầy máu thịt và não xuống, đôi mắt lạnh lùng liếc nhìn Từ Trung, hỏi xem đối phương có vừa lòng hay không. Từ Trung bị khuôn mặt dính đầy máu tươi của Thí Ảnh dọa cho một trận liền vội vàng quay đầu đi rồi để hắn ta nhanh chóng đi rửa sạch, bản thân mình thì quay người trốn vào trong phòng.
Thí Ảnh im lặng nhìn bóng lưng Từ Trung một lúc, sau đó giơ tay ra hiệu cho thuộc hạ thu dọn sân sạch sẽ còn hắn ta quay người bước ra khỏi sân.
Bạch Tú Tú vẫn luôn trốn ở cạnh cổng sân đã chứng kiến toàn bộ quá trình xảy ra, khi nhìn thấy Thí Ảnh thì không nhịn được run rẩy mà rụt cổ lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận