Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 492: Chương 492

Lúc này, Diệp Xu đem sự chế nhạo mà lúc trước Lâm Phong dành cho nàng đáp trả lại đối phương.
Lâm Phong hung hăng nghiến răng hàm, sau đó chậm rãi nhắm mắt lại. Lúc này ông ấy chỉ có thể chấp nhận vận mệnh của mình.
Không ngờ chuyện này rốt cuộc cũng bị đào ra.
Lúc đó ông ấy không có ý định làm điều này và đã phản đối. Nhưng Lục Chí Viễn lại đánh vào điểm yếu của ông ấy bằng một câu. Đối phương hỏi ông ấy có muốn kế thừa bí kíp thần y hay không.
Lâm Phong là con trai cả của trang chủ đời trước. Mặc dù là con trai cả nhưng ông ấy chỉ là đứa con của một nô bộc và không được người khác coi trọng. Tuy rằng từ nhỏ học y chăm chỉ hơn bất kỳ ca ca nào, nhưng trong mắt cha, ông ấy luôn không quan trọng bằng đích tử nhị ca. Trang chủ lúc đó đã già, nếu như ông ta không cố gắng thì đối phương tuyệt đối không thể để bí kíp thần y này cùng vị trí trang chủ sơn trang kia rơi vào tay ông ta.
"Nói rõ tất cả các yêu cầu của ngươi đi." Lâm Phong cảnh giác nhìn Diệp Xu.
"Chỉ có một việc, xin Lâm trang chủ giúp Tô Nhược chữa khỏi bệnh." Diệp Xu chắp tay, vẫn giữ lễ độ.
Lâm Phong quay người và đi thẳng đến chỗ Tô Nhược. Khi Lâm Phong lần đầu tiên nhìn thấy Tô Nhược, ông ấy đã sửng sốt một lúc lâu, sau đó mới giúp đối phương xem mạch đập.
Mọi người bên cạnh đều nín thở im lặng. Khi Lâm Phong rút tay về, đầu ngón tay của ông ấy dường như bị đóng băng. Đầu tiên ông ấy châm cứu tại huyệt Bách Hội, sau đó là Chiên Trung, Thần Khuyết... Sau khi châm hơn chục mũi kim, các triệu chứng của Tô Nhược dần được cải thiện, tạm thời hắn đã không còn lúc nóng lúc lạnh nữa.
Diệp Xu đến bên giường, nhìn Tô Nhược đã bất tỉnh liền lấy khăn tay lau trán cho đối phương.
Lâm Phong viết toa thuốc và đưa nó cho tùy tùng theo sau, ra lệnh cho người này bốc thuốc theo toa. Tống Thanh Từ liếc nhìn đơn thuốc, sau đó nháy mắt với Diệp Xu, ý muốn nói với nàng rằng đơn thuốc này không có vấn đề gì.
"Hắn bệnh hai mươi năm rồi? Ngươi cho hắn ăn cái gì khiến hắn có thể sống đến bây giờ?" Biết hắn ăn thượng phẩm tuyết liên và nhân sâm, Lâm Phong không khỏi có cảm thán Lăng Vân lão bảo chủ, quả nhiên rất hào phóng và chịu chi. Trong Vạn Hoa sơn trang của bọn họ chỉ có một ít dược liệu quý như vậy nhưng bọn họ cũng phải tích cóp mất ba năm.
"Lâm trang chủ nếu muốn dùng tuyết liên nhân sâm thì chúng ta cũng đã tự mình mang một ít tới." Tô phu nhân vội vàng nói.
"Hai thứ này chỉ là cứu trợ tạm thời, để hắn có thể tiếp tục cuộc sống, là thứ trị ngọn chứ không trị gốc. Chỉ có điều bệnh này của hắn có thể được chữa khỏi."
“Thật sự có biện pháp giải độc sao?" Diệp Xu vội vàng hỏi.
"Lão trang chủ đã ghi cách giải vào bí kíp thần y."
Cả Diệp Xu và Tô phu nhân đều vui mừng khôn xiết, nhưng Tống Thanh Từ vẫn bình tĩnh, im lặng nhìn Lâm Phong.
Lâm Phong nhìn mẹ con họ với vẻ mặt phức tạp, sau đó yêu cầu những người có mặt tránh đi nơi khác.
Lâm Phong chẩn đoán rằng Hỏa Hàn Chi Độc đã tồn tại trong cơ thể của Tô Nhược một thời gian dài, cũng chẳng hề quá lời khi nói rằng nó được sinh ra từ trong bụng mẹ. Đương nhiên, một đứa trẻ sẽ không thể bị tẩu hỏa nhập ma vì luyện cấm thuật nào đó, khả năng duy nhất là nó đã thừa hưởng thứ này từ phụ thân mình.
Vốn dĩ ông ấy muốn để gặp riêng rồi hỏi Diệp Xu và Tô phu nhân, nhưng lúc này nàng đã ra lệnh cho thuộc hạ của mình mang Tô phu nhân đi, để lại Tống Thanh Từ ở đây.
"Lâm trang chủ nếu có lời gì muốn nói thì cứ nói cho ta." Diệp Xu nói.
"Ngươi và Hoa Sơn phái có quan hệ gì?"
Lâm Phong phát hiện sau khi ông ấy nói xong, trên mặt Diệp Xu và Tống Thanh Từ không có quá nhiều biểu cảm kinh ngạc, như thể họ đã biết chuyện này từ lâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận