Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 515: Chương 515

Diệp Xu từ lâu đã nhận thấy An phu nhân nhìn Tống Thanh Từ khác thường, nhưng bây giờ nghe nàng ta nói "nam nhân nhà người ta", trong lòng lại cảm thấy có chút tính toán. Không hiểu sao đột nhiên Diệp Xu cảm thấy rằng chuyện này có chút thú vị. Đương nhiên, có thể là do nàng suy nghĩ nhiều mà hiểu lầm, dù sao Tống Thanh Từ tựa hồ cũng không quan tâm đến An phu nhân, cho nên nàng cứ tùy ý xử lý.
"Ta không chỉ mặt dày mà còn trẻ hơn ngươi, dáng người đẹp hơn ngươi, ngực cũng to hơn ngươi. Thanh Từ thích một cô gái nhỏ hoạt bát dễ thương như ta, mặt véo búng ra sữa. An bá mẫu, ta thề chúng ta là tình yêu đích thực, ta cầu xin người, đồng ý cho chúng ta ở bên nhau."
Diệp Xu cố tình ưỡn ngực và thêm trọng âm vào các từ như "trẻ", "cô nương", "An bá mẫu".
----------
An Như Yên dần dần híp mắt lại, ép bản thân giả bộ bình tĩnh. Nàng ta nhìn Diệp Xu dùng ngón tay chọc chọc khuôn mặt nhẵn nhụi của nàng, còn cố ý kiêu ngạo đứng lên, khoe dáng người tinh xảo với bản thân. An Như Yên tức giận đến nỗi cơ bắp quanh mắt nàng ta co giật, trong mắt không giấu được hận ý muốn băm nát Diệp Xu.
Diệp Xu đương nhiên không để ý tới thái độ của vị An phu nhân này. Dù sao người phụ nữ này ngay từ đầu đã không có ý định tạo mối quan hệ tốt với nàng. Thay vì bận tâm giả vờ có quan hệ tốt với nàng ta, thì tốt hơn nên đối mặt vạch rõ ranh giới, ăn miếng trả miếng sẽ càng sảng khoái hơn.
"Thật tự phụ! Ngươi còn nhỏ tuổi như vậy mà đã không biết xấu hổ đến mức này. Ngươi đang nói vớ vẩn gì vậy…"
An Như Yên biết tâm tư bấy lâu nay bản thân giấu kín đã bị tiểu cô nương này chỉ dùng vài câu nói lộ ra. Nàng ta còn đang định biện hộ cho bản thân để giữ thể diện thì đột nhiên Diệp Xu rụt cổ lại, trượt đến ngồi bên cạnh Tống Thanh Từ.
Nàng giống như một con chim cút nhỏ bị bắt nạt, Diệp Xu chớp đôi mắt sáng ngời đầy vẻ đáng thương, ngước lên và nói với Tống Thanh Từ, giọng nói của nàng mềm mại đến mức dường như làm tan chảy trái tim hắn.
"Thanh Từ, ta có nói gì sai khiến An bá mẫu không vui không?"
Tống Thanh Từ cười khúc khích, một tay ôm eo Diệp Xu, tay kia nhéo cằm đối phương.
"Người khác có vui hay không không quan trọng, miễn là nàng vui vẻ."
"Chàng đối với ta thật tốt!" Diệp Xu ngoan ngoãn dựa vào trong ngực Tống Thanh Từ, nhìn hắn cười ngọt ngào.
Lúc trước An Như Yên chỉ tùy tiện mắng đối phương một câu là hồ ly tinh, nhưng hiện tại đã thật sự cho rằng Diệp Xu là một hồ ly tinh thực sự. Nhìn biểu hiện của Diệp Xu bây giờ có thể khẳng định người phụ nữ này hoàn toàn là một hồ ly tinh, không biết xấu hổ dụ dỗ đàn ông, không biết xấu hổ nguyện ý hạ thấp mình.
Nàng ta càng không thể chịu nổi một người đàn ông giống như thần tiên như Tống Thanh Từ lại giao du với loại phụ nữ này.
"Ngươi nghe đi, vừa rồi nàng ta nói chuyện đối với người khác không có chút lễ độ nào! Lời khó nghe ta cũng không nói nữa, nhưng vẫn sẽ nhắc nhở ngươi một câu, nếu ngươi để loại nữ nhân này nếu ở bên cạnh mình thì chỉ làm bẩn chính bản thân mà thôi. Xem ra lời đồn trên giang hồ là thật, nàng ta quả thực không phải thứ gì tốt lành, gọi nàng ta là yêu nữ đã là nhân từ rồi. Dù sao ngươi còn nhỏ, không hiểu quan hệ nam nữ, nếu như cứ ở bên cạnh nữ nhân như này thì ngươi sớm muộn cũng sẽ hối hận." An Như Yên nói chuyện ngữ khí càng ngày càng trở lên chính trực, dường như rất nghiêm túc nhắc nhở Tống Thanh Từ đang bị yêu nữ mê hoặc.
Sự việc này giống như Tống Thanh Từ là một vị quân vương bị mê hoặc bởi nữ sắc, hoang dâm vô độ còn An Như Yên là một vị trung thần, vì nước vì dân mà liều mạng tiến lên để khuyên nhủ, còn Diệp Xu là một yêu phi hại nước hại dân người người đòi chém.
Bạn cần đăng nhập để bình luận