Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 524: Chương 524

Thăng Dương Cung là lãnh địa của An Như Yên, nàng ta lại là người phụ trách mọi công việc ở đó. Nếu Diệp Xu thực sự nghe lời mà tới thì nhất định nàng ta sẽ sử dụng quyền lực của "Đại Thương cung", dùng mọi, tính toán nàng đến tận xương tủy cũng không tha.
"Ta không có thai hài tử." Diệp Xu tự phụ ngẩng đầu lên, lời nói làm cho người ta giật mình.
Vẻ mặt của An Như Yên từ kinh ngạc chuyển sang nghi ngờ, cuối cùng là tức giận.
"Ý ngươi là gì? Ngươi nói dối Thanh Từ?" An Như Yên hỏi.
"Làm sao ta dám nói dối chàng. Hơn nữa, sao chàng có thể bị ta lừa chứ, chàng ấy vốn rất thông minh. Đây chỉ là một trò đùa giữa hai chúng ta. An phu nhân dù sao cũng là người lớn tuổi, có thể không hiểu niềm vui nho nhỏ của lớp trẻ chúng tôi thường chơi. Ngươi có thể hỏi Triệu Lăng, hắn ta biết tất cả về điều đó. Ta sẽ không nói nhiều, sợ rằng nói nhiều sẽ có người gọi ta là đồ vô liêm sỉ."
Khuôn mặt của An Như Yên vốn đang vô cùng bình tĩnh, nhưng lúc này lại hoàn toàn bị phá vỡ bởi sự mỉa mai của Diệp Xu. Nàng ta ghét nhất việc đối phương nhắc đến tuổi của mình, nhưng hết lần này tới lần khác bị gọi là phu nhân, hơn nữa Diệp Xu còn cố ý thể hiện rằng hai người họ rất vui vẻ ân ái, và việc vui vẻ này cũng rất "thường xuyên".
Lời nói của Diệp Xu hết lần này đến lần khác đánh vào chỗ đau của An Như Yên.
Sắc mặt nàng ta trở lên dữ tợn, đồng tử co rụt lại, hung ác nhìn chằm chằm Diệp Xu mà nói: "Đừng quên, Lăng Vân Bảo đã không còn là chỗ dựa của ngươi, ta xem ngươi có thể kiêu ngạo mấy ngày."
"Ta kiêu ngạo bởi vì ta quang minh chính đại, không thẹn với lòng. Không giống như một số người, lòng dạ đen tối, bẩn thỉu, khao khát một người không nên thuộc về mình. Người đó cũng không thèm nghĩ xem dù cho không có những người phụ nữ khác thì những năm qua, nàng ta có từng được người đàn ông kia đối xử đặc biệt không? Tự mình đa tình không có gì đáng sợ, cái đáng sợ là biết mình đa tình nhưng vẫn tự lừa dối bản thân, gán cho sự hận thù của bản thân những lý do không quan trọng. Như mọi người đều biết, lý do lớn nhất của việc này là ngươi không muốn buông tay!"
An Như Yên tức giận, đôi má ửng hồng quát hỏi Diệp Xu rốt cuộc có ý gì.
"Hôm qua ta muốn chất vấn ngươi vài chuyện. Nghe ngươi nói, hình như đã hiểu lầm giữa ta và Thanh Từ có chuyện gì đó. Không phải như ngươi nghĩ đâu vậy nên đừng có ở đây nói nhảm nữa. Ta chẳng qua chỉ giống như một trưởng tỷ mà quan tâm chăm sóc hắn thôi. Hắn quá thờ ơ, thậm chí không quan tâm đến cuộc sống, khi hắn vừa bước vào Thăng Dương Cung…"
"Ta biết, ngươi đã cứu hắn, ngươi định dựa vào cái này để hắn vĩnh viễn cảm kích ngươi sao? Vấn đề là, cái này thật sự có thể sao? Khuyên ngươi một câu, đừng chỉ quan tâm đến chuyện thích, hãy mở rộng tầm mắt và tìm hiểu chàng nhiều hơn. Khi đó ngươi sẽ hiểu bản thân đã làm sai như thế nào, đừng đợi đến ngày phải hối hận."
Diệp Xu nói xong liền vỗ vỗ bụng của bản thân, hài lòng mà hất cằm rời đi.
An Như Yên yên lặng đứng tại chỗ, nắm chặt tay, khóe miệng nhếch lên một tia giễu cợt.
Diệp Xu đã sai, rất sai bởi nàng ta không bao giờ mơ ước có được Tống Thanh Từ. Hắn như là một tiên quân trên bầu trời, không có người phụ nữ nào trong thế giới phàm trần xứng với hắn, kể cả bản thân An Như Yên. Nàng ta chỉ muốn bảo vệ hắn, ngưỡng mộ hắn và khiến hắn không bị thế giới này làm ô nhiễm.
Triệu Lăng rút lui từ phía sau cây, quay lại kể cho Tống Thanh Từ nghe toàn bộ về cuộc trò chuyện vừa rồi của hai người Diệp Xu.
Tống Thanh Từ nghe nói rằng Diệp Xu đã chế giễu và cảnh cáo An Như Yên trước khi rời đi thì khỏi không cười thầm.
Hắn biết nàng sẽ không để bản thân phải chịu khổ. Nhưng vẫn hạ lệnh cho Triệu Lăng cử thêm người để bí mật bảo vệ sự an toàn của Diệp Xu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận