Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 529: Chương 529

Nghĩ lại quá khứ, Lăng Vân Bảo quả thực đã nhiều lần nhắm vào phái Hoa Sơn, thậm chí còn âm mưu hại con gái ông ta.
"Nhưng người tung tin hẳn không phải là Dương Phổ, ông ta giấu diếm nhiều năm như vậy, đối với người này mà nói, lựa chọn âm thầm đối phó huynh, nhất định sẽ tốt hơn."
Lâm Phong cảm thấy rằng vấn đề này không đơn giản, rất có thể ai đó đang âm mưu đằng sau, cố tình gây ra bất bình giữa Lăng Vân Bảo và Hoa Sơn Phái.
Lục Chí Viễn cũng nghĩ đến điều này, nhưng bây giờ ông ta không còn sức lực để quan tâm đến nó. Chỉ riêng việc Dương Phổ còn sống thôi cũng đủ khiến ông ta đau đầu và cảm thấy vô cùng khó khăn.
"Ta đã phái Lý Lập Minh dẫn người tới Lăng Vân Bảo điều tra, ta muốn xem ông ta có phải là Dương Phổ hay không." Lục Chí Viễn lo lắng gõ ngón tay lên bàn, trên mặt lộ ra vẻ nặng nề.
"Thật ra..." Kỳ thực còn có một người có thể hỏi.
Lâm Phong đột nhiên nghĩ đến Diệp Xu, nghĩ rằng có thể nàng đã biết điều gì đó. Lâm Phong cảm thấy rằng có khả năng rất lớn rằng Diệp Hổ chính là Dương Phổ, nếu không làm sao có thể trùng hợp như vậy khi con gái nuôi của người này lại có liên quan đến phái Hoa Sơn?
"Lâm huynh, ngươi muốn nói cái gì?" Lục Chí Viễn nghi hoặc hỏi Lâm Phong, đợi nửa câu sau.
Lâm Phong lúng túng cười cười, hắn không thể tùy tiện nói về Diệp Xu, cho nên chiếu lệ nói: "Kỳ thật hiện tại nghĩ nhiều cũng vô dụng, chúng ta còn phải đợi xác nhận thân phận."
Lục Chí Viễn gật đầu, khuôn mặt ông ta đầy buồn bã.
Sau khi Lâm Nhược Lan nghe lén bên ngoài cửa sổ xong, nàng ta lặng lẽ lùi lại, định rời đi, nhưng chưa đi được bao xa thì đụng phải Lục Mặc.
Lục Mặc đứng dưới gốc cây đa trong góc, với dáng người mảnh khảnh, nhìn Lâm Nhược Lan một cách vô cảm.
Lâm Nhược Lan giật mình, nàng ta bịt miệng để kiểm soát âm thanh mà bản thân gần như sắp phát ra.
Nàng ta cắn rứt lương tâm đến gần Lục Mặc giải thích: "Ta định vào thăm Lục thúc thúc, nhưng phát hiện cha ta và cha ngươi hình như có chuyện quan trọng cần nói, chờ đợi thật sự rất nhàm chán và vô ích nên…"
Lục Mặc nhìn xung quanh, ra hiệu cho Lâm Nhược Lan đi theo hắn ta.
Lâm Nhược Lan nghĩ rằng Lục Mặc sẽ dạy cho mình một bài học về việc nghe lén lên ngày càng lo lắng hơn. Nàng ta gãi gãi đầu, chuyển chủ đề, hỏi Lục Mặc đứng đó từ lúc nào mà nàng ta hoàn toàn không hề hay biết.
"Võ công của Lục đại ca chắc chắn lại tăng thêm một bậc rồi." Lâm Nhược Lan cười khúc khích.
"Diệp Xu có ở đây không?" Lục Mặc trầm giọng hỏi.
Lâm Nhược Lan sững người một lúc, sau đó ngạc nhiên hỏi Lục Mặc: "Làm sao ngươi biết?"
"Ta nghe được một số tin đồn. Trên đường đến sơn trang, ta thấy rất nhiều người từ Lăng Vân Bảo giả vờ đến gần đây, vì vậy ta đoán rằng nàng ta có thể đang ở đây." Lục Mặc không biết về Tô Nhược và Tô phu nhân, hắn ta nghĩ rằng Diệp Xu bị thương, vì vậy đã hỏi Lâm Nhược Lan tình hình của nàng thế nào.
"Chuyện này ngươi không thể nói cho Lục thúc." Thấy Lục Mặc gật đầu đồng ý, Lâm Nhược Lan nói cho hắn ta biết, chính là Tô Nhược em trai của Diệp Xu bị bệnh nên mới ở trong sơn trang điều trị.
Sau khi nghe Lâm Nhược Lan thuật lại ngắn gọn về cuộc đời của Tô Nhược và Diệp Xu, Lục Mặc cau mày im lặng một lúc lâu, sau đó bảo Lâm Nhược Lan hãy chăm sóc tốt cho tỷ đệ Diệp Xu và hãy tìm hắn ta nếu có việc gì cần nhờ rồi chuẩn bị rời đi.
Lâm Nhược Lan do dự một lúc, rồi gọi Lục Mặc lại nói: "Còn có một người khác, nhưng ngươi phải chắc chắn rằng sẽ không nói với bất kỳ ai."
.
Sau nửa nén nhang, Lục Mặc xuất hiện trong phòng Mộ Dung Dật. Mộ Dung Dật đang ngồi trên trường kỷ thiền định, luyện tập tâm pháp của Huyền Âm Thần Công. Chợt thấy có người đi tới, hắn ta vô cùng kinh ngạc, vội vàng mang giày muốn chạy, lại phát hiện đã muộn, đành phải nhỏ giọng gọi Lục Mặc một tiếng "đại ca".
Bạn cần đăng nhập để bình luận