Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 545: Chương 545

Nhưng khi nàng ta thấy Diệp Xu và Tống Thanh Từ tay trong tay đi tới, thì tức khắc nhớ lại mình từng bị “tra tấn” ở trước mặt Diệp Xu.
Đường Vũ sợ hãi, khi ánh mắt Diệp Xu dừng trên người nàng ta, thì nàng ta lập tức nói rõ phương thuốc, nhưng lại không nhắc đến Hoàng Liên Thảo. Thiếu vị thuốc này, thì giải dược sẽ biến thành thuốc chỉ có thể tạm thời giảm bớt cơn phát tác của Hàm Tiếu Cửu Tuyền chứ không thể trị tận gốc.
Diệp Xu quá hiểu dáng vẻ nói dối của Đường Vũ, nàng nhéo lỗ tai Đường Vũ: “Ngươi đang nói dối.”
“Ta không nói dối!” Đường Vũ ôm tai kêu đau.
“Trước mặt ngươi chính là thiên hạ đệ nhất thần y, giải dược này thiếu một viên. Nếu phối theo phương thuốc vừa rồi của ngươi, thì màu sắc, hương vị đều khác với thuốc trong bình, Lâm thần y nhất định sẽ nhìn ra. Đến lúc đó ta sẽ để ông ấy chặt đứt tay chân ngươi, lấy thuốc đặc chế ngâm ngươi ở trong vại, biến ngươi thành một con lợn.” Diệp Xu cầm bình thuốc uy hiếp Đường Vũ xong thì quay đầu hỏi Lâm Phong: “Có thể ngâm bao nhiêu ngày mà không chết?”
“Ít nhất ba tháng, nếu như thêm nhân sâm các loại vào trong canh thuốc thì có thể sống lâu hơn.” Lâm Phong phối hợp đáp lại.
“Dù sao nàng ta cũng là đại tiểu thư của Đường Môn, vậy chúng ta cũng nên có chút đạo tiếp khách, không thể keo kiệt được đúng không, cho trăm tám mươi cân nhân sâm vào trong, cho hết vào! Ta trả tiền!” Diệp Xu sảng khoái dứt lời, sau đó nói với Đường Vũ sắc mặt trắng bệch: “Không cần cảm ơn.”
Đường Vũ tức giận trừng mắt: “...” Ai muốn cảm ơn ngươi!
Lâm Phong ừ ừ gật đầu, lập tức sai người nấu thuốc theo phương thuốc Đường Vũ vừa đưa ra.
Đường Vũ vội vàng nói: “Chờ một chút, đột nhiên ta nhớ tới, hình như ta quên nói, nó gọi cái gì nhỉ, à đúng rồi, Hoàng Liên Thảo!”
Diệp Xu và Lâm Phong đưa ánh mắt cho nhau, Đường Vũ lập tức bị dẫn xuống.
Lâm Phong nhận bình thuốc rỗng từ trong tay Diệp Xu, thở phào nhẹ nhõm: “May mà Diệp cô nương gạt nàng ta, nếu không thật sự làm theo phương thuốc ban đầu của nàng ta thì tất cả mọi người đều phải chết.”
Bên kia còn đang hỗn loạn đánh nhau, Diệp Xu, Lâm Phong và Vạn Hoa sơn trang đều đang giữ lời hứa, không nhúng tay vào cuộc chiến.
Hiện giờ người của Hồng Liên giáo chiếm đa số, nhân thủ của Lăng Vân bảo đã có chút hao tổn, đánh rất cật lực. Diệp Hổ lấy một địch ba, dường như cũng có chút không chịu nổi.
Khó tránh có nhiều nhân mã của Lăng Vân bảo đến trợ giúp, Diệp Xu đề nghị Lâm Phong ở ngoài làm thêm chút cỏ độc, gai độc, độc phấn và những thứ khác để phòng ngự. Mặc dù Vạn Hoa sơn trang cứu người là việc chính, nhưng bọn họ cũng rất am hiểu về độc dược, có đôi khi lấy độc trị độc mới là biện pháp trị liệu tốt nhất, cho nên trong kho thảo dược trữ rất nhiều độc dược.
Lâm Phong đồng ý gật đầu, lập tức lệnh cho đại đồ đệ Công Tôn Chỉ phụ trách chuyện này.
“Có muốn ta sai người đỡ những đệ tử của phái Hoa Sơn đến nơi an toàn không?” Lâm Phong nhìn về phía những đệ tử phái Hoa Sơn vẫn trúng độc đi bộ có chút lảo đảo: “Người của Hồng Liên giáo sẽ bảo vệ bọn họ, chúng ta sẽ không nhúng tay vào, đã hứa với người ta thì phải giữ lời hứa.”
Lâm Phong nghe ý tứ trong lời nói của Diệp Xu, giật mình hiểu ra: “Diệp cô nương biết người của Hồng Liên giáo sẽ đến, đúng không?”
“Ta không biết.” Nhắc tới chuyện này, Diệp Xu không khỏi trách cứ nhìn về phía Tống Thanh Từ. Tên này đã biết từ sớm, lúc Diệp Hổ xuất hiện gây chuyện, Tống Thanh Từ mới ghé vào tai nàng thì thầm ám chỉ người có Hồng Liên giáo sẽ tới.
Lâm Phong đi theo nhìn về phía Tống Thanh Từ, mặc dù vị Tống công tử này chỉ lạnh nhạt ở bên cạnh Diệp Xu, thường xuyên im lặng không nói gì cả. Nhưng Lâm Phong biết Tống Thanh Từ chắc chắn là một nhân vật, trước kia ông ấy chỉ nghi ngờ, nhưng chuyện xảy ra hôm nay và thái độ kiêng kỵ của Diệp Hổ với hắn đủ để biết Tống Thanh Từ nhất định có thân phận gì đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận