Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 546: Chương 546

Nhưng hiện tại Diệp Xu không có ý muốn nói, vậy ông ấy cũng không tiện hỏi nhiều. Dù sao cũng biết bọn họ là người tốt không hại mình là được.
“Huyền Âm Thần Công!” Tiếng la hét rất lớn, lập tức thu hút sự chú ý của rất nhiều người.
Người nói là Mộ Dung Dật, gần đây hắn ta đang luyện Huyền Âm Thần Công, cho nên đương nhiên nhận ra công pháp này.
Diệp Xu và Lâm Phong bên này đều cảm nhận được có gió, lại nhìn vào nơi Diệp Hổ và đám người Mộ Dung Dật giao chiến, Diệp Hổ đang tập trung nội lực, làm cỏ khô cách đó ba trượng đều rụng lá và bay lên.
Sắc mặt của Tống Thanh Từ trở nên nghiêm túc, đưa tay túm lấy một đệ tử của Hồng Liên giáo, ra lệnh bảo hắn ta “Lùi lại”.
Đệ tử của Hồng Liên giáo rất bối rối, ngờ vực không biết vì sao. Diệp Xu đá vào mông hắn ta một cái, bảo hắn ta mau nói. Đệ tử này không biết Tống Thanh Từ lợi hại như thế nào, nhưng hắn ta biết tính tình của Diệp Xu tàn nhẫn như thánh cô của bọn họ.
Hắn ta ngay lập tức hét lên: “Lùi lại!”
Ba người Phong Lễ Hòa, Mộ Dung Dật và Lục Mặc hiểu ý, lập tức phi thân lui lại.
Nội lực do Diệp Hổ tập trung lập tức bạo phát, chấn động khiến ba người đang phi thân rút lui mất thăng bằng, cả ba bị thương loạng choạng hai bước rồi rơi xuống đất.
“Sao ngươi lại có Huyền Âm Thần Công?” Mộ Dung Dật hỏi Diệp Hổ.
Diệp Hổ ra lệnh cho Thí Ảnh rút lui. Thí Ảnh lúc này ném ra năm quả bóng đen, rơi xuống đất lập tức phóng ra sương đen, còn có mùi hôi thối, không chỉ hun cho mọi người phải che miệng mũi ho khan, còn cảm thấy mắt cay, khiến người ta rơi nước mắt.
Mọi người lập tức tìm kiếm đám người Diệp Hổ, nhưng đã không thấy bóng dáng bọn họ đâu nữa.
“Không thấy mỹ nam phụ đâu nữa, ta phải đuổi theo!” Sở Nguyệt anh dũng tự nói với Mộ Dung Dật.
Mộ Dung Dật lập tức trưng cầu ý kiến nhìn về phía Tống Thanh Từ, hỏi ý của hắn.
Tống Thanh Từ lắc đầu.
Mộ Dung Dật lập tức gọi Sở Nguyệt lại. Sở Nguyệt vừa nghe không đuổi theo, thì tức giận đến dậm chân, thở dài tiếc nuối không thôi.
Mộ Dung Dật lệnh cho thuộc hạ Hồng Liên giáo hỗ trợ đi đỡ đệ tử phái Hoa Sơn bị trúng độc về sơn trang, sau đó hắn ta đi tới trước mặt Tống Thanh Từ, cung kính chắp tay, hỏi Tống Thanh Từ vì sao Diệp Hổ cũng biết Huyền Âm Thần Công.
“Bí kíp này chia làm hai phần, lão ta là thượng bộ, ngươi là hạ bộ. Chỉ xét về công phu thì không thể phân cao thấp, phải xem xét về năng lực của võ giả, người có thiên phú cao hiển nhiên sẽ mạnh hơn.”
Mộ Dung Dật hiểu lời Tống Thanh Từ nói, hắn ta chỉ cần cố gắng tu luyện lĩnh ngộ hạ bộ, thì nhất định có thể vượt qua Diệp Hổ.
“Nhưng làm sao lão ta lại có thượng bộ?” Mộ Dung Dật khó hiểu, bí kíp này hẳn là của Thăng Dương cung mới đúng.
Tống Thanh Từ lạnh lùng liếc mắt nhìn Mộ Dung Dật, không có ý trả lời. Mộ Dung Dật cũng không tiện hỏi nhiều. Hắn ta vừa đánh cùng Diệp Hổ, cũng bị thương, cho nên đi nghỉ ngơi cùng đám người Phong Lễ Hòa.
Chạng vạng, Lục Mặc mang theo các đệ tử phái Hoa Sơn đã giải độc thành công, đến dập đầu tạ ơn với đám người Mộ Dung Dật.
“Ta có thể đến là may mắn...” Mộ Dung Dật vội vàng xua tay nói không dám nhận, hắn ta vốn muốn nói là Tống công tử, nhưng khi nhìn về phía Tống Thanh Từ, thì hắn ta biết Tống Thanh Từ kiêng kị tránh để bại lộ thân phận, cho nên lập tức đổi giọng thành Diệp Xu: “Nếu không phải có Diệp cô nương kịp thời thông báo, sắp xếp cho Hồng Liên giáo và ta gặp mặt, không thì hôm nay ta thật sự không có năng lực để giúp mọi người.”
Kỳ thật Lục Mặc cũng muốn tạ ơn Diệp Xu, hôm nay nghe vậy càng muốn cảm tạ nàng, muốn dẫn đệ tử phái Hoa Sơn dập đầu với nàng.
“Chuyện như này thì miễn đi, tiết kiệm khí lực quản tốt cái miệng của các ngươi, xem nhiều hơn, lắng nghe và làm việc nhiều hơn.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận