Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 551: Chương 551

Diệp Xu đành phải nhận lấy, sau đó lại hỏi vấn đề của Lâm Nhược Lan là gì.
“Tống công tử rốt cuộc là ai?
Tình cảnh lớn ngày hôm qua, chỉ có mình hắn là người lạnh nhạt nhất, giống như tất cả mọi chuyện đều nằm trong lòng bàn tay hắn. Hơn nữa ta thấy thái độ của Mộ Dung Dật đối với hắn rất đặc biệt, hắn còn dám dùng quạt tiếp kiếm của Diệp Hổ, hắn là một người tay trói gà không chặt mà lại có can đảm đối mặt với Diệp Hổ như vậy.”
Diệp Xu nhìn Lâm Nhược Lan, tạm thời không nói gì.
Lâm Nhược Lan nói với Diệp Xu rằng không chỉ nàng ta mà thật ra còn rất nhiều người nghi ngờ thân phận của Tống Thanh Từ, tất cả đều đang len lén suy đoán rốt cuộc hắn là người như thế nào.
“Đương nhiên là người yêu thương ta sâu đậm.” Diệp Xu nâng cằm tiếp tục đắc ý nói với Lâm Nhược Lan: “Vì ta, hắn cam tâm tự nguyện không muốn sống, cho nên mới dám mạo hiểm đi ngăn cản Diệp Hổ, thật ra may mà dưỡng phụ của ta vẫn không nỡ giết ta, cũng muốn giữ hắn làm quân sư, đừng xem thường hắn là thư sinh, thật ra hắn là một thư sinh có tài mưu lược.”
“Các ngươi cứ lừa ta đi, hắn nhất định không phải người bình thường.” Lâm Nhược Lan cũng không ép buộc Diệp Xu nữa, trước khi đi vẫn không quên dặn dò Diệp Xu, đến lúc đó đừng quên mời nàng ta uống rượu mừng.
Sau khi Diệp Xu rửa mặt xong, thì nàng đi vào bếp làm mì cắt sợi.
Trang Phi thì đi vào phòng bếp lớn bên kia lấy một ít thức ăn tới, trên đường nghe thấy vài tên đệ tử phái Hoa Sơn đang bàn tán, nói là Lục Mặc bên kia vừa nhận được tin lão chưởng môn xuất sơn, đang mang theo nhân mã đến trợ giúp.
“Đáng thương lão chưởng môn hiện giờ vẫn chưa biết chưởng môn đã chết, sau khi đến nơi, người đầu bạc tiễn người đầu xanh, chỉ sợ lại bi thương một phen.”
Sau khi Trang Phi trở lại phòng bếp, nàng ấy vừa rửa củ cải vừa nói với Diệp Xu: “Nghe nói lão chưởng môn phái Hoa Sơn rất lợi hại, võ công của ông ta vượt xa Lục Chí Viễn, nhưng cũng không phô trương bản lĩnh. Năm đó bởi vì phu nhân qua đời mà bệnh nặng, sau đó chỉ chuyên tâm tu đạo, không màng thế sự, chủ động rời khỏi bảng giang hồ. Nhiều năm trôi qua như vậy, không biết võ công của ông ta tinh tiến hay thụt lùi?”
Tay Diệp Xu dừng lại một lát, sau đó lệnh cho Trang Phi câm miệng.
Trang Phi nhìn ra hình như tâm trạng của cô nương nhà mình không tốt lắm, lại không nghĩ ra rốt cuộc nàng ấy nói câu gì không thích hợp chọc đến cô nương.
Diệp Xu tập trung nhào bột. Mì làm mì cắt sợi phải được nhào kỹ, một cân mì ba lạng nước, trộn đều thành khối, sau khi nhào thành một khối và cho bột nghỉ nửa tiếng sau rồi mới nhào. Nhào bột phải có lực, nhưng lực còn phải đều, nhất định phải nhào đúng chỗ, bột được nhào đều, mềm, mịn thì khi thái mì sẽ không bị dính vào dao.
Sau khi nước trong nồi sôi, tay trái giơ bột lên, tay phải cầm dao, gọt bột thành hình giống như lá liễu cho vào nồi. Khi gọt liên tục, thì lá mì giống như từng con cá bạc nhảy vào nước sôi, sợi mì nấu ra trơn trượt sợi trong, mềm mà không dính, ăn kèm theo mấy món ăn kèm nhỏ. Có thể là rau mùi, củ cải trắng, giá đỗ, rau chân vịt muối, chân giò hun khói, trứng muối, thịt kho, v.v.., Tùy vào sở thích cá nhân để chọn món ăn kèm để cho vào mì, món ăn có hương vị đậm đà được đưa vào miệng cùng sợi mì, cắn lên sợi mì dày và dai, có chút sảng khoái.
Nhưng hôm nay không biết là làm sao, có lẽ mọi người đều biết ngày mai nàng và Tống Thanh Từ phải đi, nên đều muốn một mình nói lời tạm biệt. Trong lúc Diệp Xu làm điểm tâm thì có hai người tới, một người là Phong Lễ Hòa, một người là Lục Mặc.
Kể từ khi Phong Lễ Hòa biết được thân phận thật sự của Tống Thanh Từ, thì hắn ta bắt đầu lo lắng về sau Diệp Xu theo Tống Thanh Từ, lỡ một ngày nào đó chịu thiệt nhưng không có chỗ dựa vững chắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận