Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 574: Chương 574

Diệp Xu ngửa đầu, nhẹ nhàng hôn lên cằm Tống Thanh Từ một cái, khen hắn rằng ngay cả cằm cũng đẹp như vậy, khiến người ta nhớ nhung không thôi.
Yết hầu của Tống Thanh Từ khẽ nhúc nhích, bình tĩnh nhìn Diệp Xu.
"Ta không muốn chờ đến ngày thành hôn ——" Mười ngón tay thon dài của Diệp Xu vói vào trong cổ áo Tống Thanh Từ, ngước mắt lên nhìn hắn tràn đầy khát vọng.
"Đã suy nghĩ rõ rồi?" Giọng nói Tống Thanh Từ khàn khàn, đặc biệt lộ ra từ tính.
"Ta không muốn chờ đến ngày thành hôn —— Có chút tiếc nuối, chúng ta lại kiên nhẫn chờ đợi, đếm tháng ngày thì rất nhanh nữa sẽ đến. Thời gian không còn sớm nữa, ta đi làm thức ăn sáng." Diệp Xu nhanh chóng nói xong mọi lời muốn nói, nhanh chóng nhảy xuống giường chạy đi.
Biết rõ nha đầu này sẽ không bỗng nhiên xum xoe, rõ ràng là đang 'Trả thù' nhưng hắn vẫn không thể nào phản kháng lại sự 'Nhiệt tình" của nàng, hoàn toàn bị trêu chọc đến mức bốc lửa.
Ánh mắt Tống Thanh Từ đen tối nhìn bóng dáng đang rời khỏi của Diệp Xu, sau đó xốc chăn lên, sai người chuẩn bị để tắm rửa, đặc biệt là muốn tắm nước lạnh.
----------
Bảy ngày sau, nhóm người Diệp Xu sắp đến lãnh địa của đại ma đầu - Thăng Dương Cung.
Triệu Lăng đã chờ ở trên đường từ trước, mang theo phía sau mười sáu cung nhân mặc trang phục trắng trên vai thêu hoa mai thuộc về Thăng Dương Cung. Sau khi bọn họ nhìn thấy Tống Thanh Từ và Diệp Xu đến, lập tức khom lưng cúi người hành lễ một cách cung kính. Tống Thanh Từ đã ra hiệu từ hiệu từ trước, bọn họ không nhúc nhích chút nào, không dám có một động tác nhỏ bé.
Sau khi Tống Thanh Từ xuống ngựa, nhìn thoáng qua Triệu Lăng .
Triệu Lăng đứng dậy, mọi người ở phía sau mới đứng lệ theo.
Khuôn mặt Triệu Lăng khô khan như cũ nhưng năng lực lĩnh ngộ của hắn ta vẫn rất cao, hiểu rõ cung chủ nhà mình đang muốn hỏi gì, lập tức bẩm báo về tình huống của Thôn Khê Cốc.
"Không có một ai sống sót, tin tức đã truyền đến Dương Châu."
Diệp Xu nghe thấy lời này trong lòng không khỏi khó chịu co thắt lại, nhìn khuôn mặt của Triệu Lăng, vẫn không có bất cứ biểu cảm nào nhưng Diệp Xu có thể khẳng định được trong lòng của hắn ta cũng rất khó chịu, nhất định là hắn ta đang tự trách cứ bản thân rằng lúc đó không nên đưa người đến Thôn Khê Cốc. Người già, phụ nữ và trẻ em không có bất cứ tội lỗi nào, bọn họ không nên bị giết chết như vậy.
Diệp Xu thấy Tống Thanh Từ lạnh nhạt rũ mắt xuống, không có ý định mở miệng.
Diệp Xu lập tức chủ động mở miệng khuyên giải và an ủi Triệu Lăng: "Đừng tự trách bản thân, người sai không phải là ngươi, mà là Diệp Hổ."
Triệu Lăng ngẩn người ra, hành lễ với Diệp Xu, bày tỏ lòng biết ơn.
Diệp Xu luôn nghi ngờ chuyện của Thôn Khê Cốc là có người để lộ tin tức ra bên ngoài nhưng nàng cẩn thận quan sát qua một lượt, những người bên cạnh không có ai khả nghi cả. Người của Thăng Dương Cung thì càng không phải nói tới, khẳng định là rất tuân thủ quy định, khẳng định rằng là nàng và đám người bà Tô cũng sẽ không làm ra chuyện như thế, người khả nghi nhất là Bát Độc Quái.
Nhưng nếu Bát Độc Quái thật sự đã có lòng phản bội bọn họ, lúc trước khi vô tình gặp được Diệp Xu ở quán trọ thì bọn họ sẽ có mật báo ngay lập tức. Cả một đoạn đường trở về cũng sẽ như vậy, Diệp Xu còn cố ý ra lệnh cho Trang Phi lén lút quan sát bọn họ, bọn họ không có bất cứ một động tác nhỏ nào, cũng không để lại bất cứ ký hiệu nào để người ta phát hiện lộ trình của Thăng Dương Cung.
"Ta luôn cảm thấy có điều kỳ lạ, chúng ta làm việc rất bí mật, khi đến Thôn Khê Cốc thì càng bí mật thì làm sao tin tức có thể lộ ra bên ngoài, để những người của Lăng Vân Bảo biết chứ?" Diệp Xu nhíu mày cảm thán với Tống Thanh Từ.
Tống Thanh Từ khẽ đảo mắt.
Diệp Xu nhìn hắn giống như đang nhìn về phía Bát Độc Quái, lập tức hỏi: "Là bọn họ à?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận