Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 577: Chương 577

Diệp Xu cảm nhận được động tác của đại ma đầu rất nhẹ nhàng, khi đầu ngón tay thon dài xẹt qua vị trí Huyệt Thái Dương của nàng, làm cho đầu quả tim của nàng run theo. Cuối cùng, hắn buộc miếng vải bịt mắt ra phía sau ót, giữ tay nàng lại.
"Lên ngựa ư?" Diệp Xu duỗi tay ra sờ, sau khi sờ phải yên ngựa, muốn tự mình trèo lên. Tống Thanh Từ dùng tay cản nàng lại, để nàng chờ một chút.
Sau đó Diệp Xu nghe được một tiếng động rất nhỏ, nghe thế nào cũng không biết đó là gì. viptruyenfull.com - ebook truyện dịch giá rẻ
"Đưa tay cho ta." Giọng nói của Tống Thanh Từ truyền từ phía sau tới, Diệp Xu đưa tay qua.
Lát sau, nàng bỗng nhiên bị kéo lên, cả cơ thể treo giữa không trung, ngay sau đó nàng vững chắc ngồi vào một thứ nào đó. Diệp Xu dùng tay sờ soạng một lúc, là lưng ngựa, nàng được Tống Thanh Từ kéo lên ngựa.
Khoan đã, phương thức kéo lên ngựa này...
Diệp Xu cảm nhận được ở phía sau, lòng ngực cứng rắn, có mùi mai hương nhàn nhạt.
Thế mà Tống Thanh Từ lại cưỡi cùng một con ngựa với nàng!
"Như này không ổn đâu."
Diệp Xu muốn Tống Thanh Từ thả nàng ra để tự mình cưỡi một con ngựa, để Tống Thanh Từ làm như Trang Phi và Bát Độc Quái, nắm ngựa của nàng là được rồi. Nhưng nàng vẫn chưa kịp nói xong, Tống Thanh Từ đã nhét dây cương vào trong tay nàng. Hắn cũng kéo lấy dây cương nhưng lại là cách kéo ôm nàng, chậm rãi cưỡi ngựa tiến về trước.
Mỗi khi con ngựa cất bước đều sẽ xóc nảy, cơ thể Diệp Xu sẽ đâm vào trong lòng ngực Tống Thanh Từ. Đại ma đầu lại cố tình cảm thấy như vậy là chưa đủ, một tay ôm lấy nàng, dần dần siết chặt, khiến nàng dán cả người vào trong lòng ngực hắn.
Diệp Xu cảm nhận được hơi thở nhợt nhạt của Tống Thanh Từ ở phía sau cổ chính mình, cơ thể cũng theo đó mà tê rần.
Thế này vẫn chưa tính là xong, bỗng nhiên hắn hôn một cái lên sau cổ của nàng, còn dùng răng cạ cạ. Không dùng sức nhưng lại tăng cảm giác ngứa ngáy và tê dại lên cực độ, khiến cả người Diệp Xu cảm thấy không ổn, mặt đỏ bừng.
"Đừng quậy." Diệp Xu rụt cổ lại, nhô bả vai lên, không cho phép Tống Thanh Từ tiếp tục làm vậy nữa: "Chút nữa để người của Thăng Dương Cung thấy thì không tốt đâu, sẽ khiến khí thế cung chủ của chàng suy giảm."
"Như thế thì khí thế của Xu Nhi sẽ càng tăng." Tống Thanh Từ cắn lỗ tai Diệp Xu, khi nói chuyện thổi ra khí, làm nàng vô cùng ngứa ngáy.
"Ta muốn xuống ngựa, muốn một mình cưỡi một con ngựa!" Diệp Xu lên tiếng kháng nghị.
"Nàng không được chọn, chỉ có thể cưỡi một con ngựa này của ta." Tống Thanh Từ lại hôn một cái lên gương mặt Diệp Xu.
Ý của Tống Thanh Từ là nói nàng chỉ có thể cưỡi con ngựa này của hắn nhưng tại sao lại cảm thấy một câu có hai ý nghĩa này rất đặc sắc!?
Diệp Xu rất muốn kéo miếng vải bịt mắt xuống để kháng nghị thêm lần nữa, nhưng nàng không thể kéo xuống, đây là quy định lâu đời của Thăng Dương Cung, nếu nàng vừa mới đến đã làm ra chuyện ngoại lệ, có khả năng ở một phương diện nào đấy chọc người ta chán ghét, một phương diện khác cũng sẽ đem lại phiền phức và rắc rối cho Tống Thanh Từ. Lúc trước nghe An Như Yên thuật lại, Thăng Dương Cung có không ít trưởng lão, nàng không muốn Tống Thanh Từ bởi vì chính mình mà bị làm khó.
Được thôi, chỉ có thể chịu đựng nhưng nhóc con này lại không thành thật chút nào, một chút lại hôn chỗ này, một chút lại hôn chỗ khác...
Đầu óc của Diệp Xu bỗng xẹt qua một tia chớp, cuối cùng nàng cũng kịp phản ứng, rõ ràng là Tống Thanh Từ đang trả thù nàng!
Nhiều ngày qua, mỗi buổi sáng nàng đều trêu chọc Tống Thanh Từ đến cả người khô nóng, còn bản thân thì giống như cá chạch mà chạy trốn. Nàng còn nghĩ rằng đại ma đầu đã bắt đầu có thói quen 'Tận hưởng' sự tra tấn của nàng, thì ra hắn vẫn luôn chờ đợi ngày hôm nay.
"Hu hu, ta sai rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận