Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 579: Chương 579

"Nơi này thật sự đáng sợ như vậy? Nếu ta cứ đi qua như vậy thì nương của ta và Tô Nhược phải làm sao bây giờ?" Diệp Xu ôm cánh tay của Tống Thanh Từ, đôi mắt nháy sáng lấp lánh nghi ngờ hỏi hắn.
"Bọn họ đi đường vòng." Giọng điệu Tống Thanh Từ bình thản giải thích: "Nơi này từng ngăn cản qua vô số người tự tiện xông vào, cũng là nơi thử thách cuối cùng đào tạo ra vô số người giỏi võ ở Thăng Dương Cung, người ra khỏi nơi này, mới có tư cách ra lệnh cho Thăng Dương Cung."
Diệp Xu lại nghe Tống Thanh Từ nói, tất cả những người thành công đi qua núi Huyền Âm đều trở thành cung chủ, trưởng lão và hộ pháp của Thăng Dương Cung. Lập tức hiểu tại sao Tống Thanh Từ lại đưa nàng đến đây, bởi vì nàng sắp được người ta gọi là phu nhân của cung chủ, cũng coi như là người ra lệnh cho người đứng đầu.
Nàng lập tức ôm chặt lấy Tống Thanh Từ, thành thật dựa vào trong lòng hắn không chui ra.
Tống Thanh Từ mỉm cười nhìn Diệp Xu, lúc nãy hắn vẫn còn lo lắng việc Diệp Xu sẽ bướng bỉnh, một hai không chịu thua mà tự mình xông vào trong, để chứng minh thực lực của nàng. Kết quả là nha đầu này lại cuộn mình giống như con chim cút, hoàn toàn hưởng thụ sự bảo vệ của hắn.
"Không phải là ta sợ, mà là ta cảm thấy chuyện có thể dựa vào người đàn ông của mình thì không cần chi phải tốn sức."
Diệp Xu nói xong lập tức dùng ngón tay ngoéo cằm Tống Thanh Từ một cái, trêu chọc hắn.
"Mỹ nhân à, chàng có thấy ta nói đúng không?"
Tống Thanh Từ rũ mắt liếc nhìn Diệp Xu, con ngươi đen tối giống như một cái động không thấy đáy, giống như muốn mạnh mẽ hút Diệp Xu vào bên trong.
"Diệp Xu."
"Ta ở đây." Đại ma đầu gọi thẳng tên nàng, thần kinh cả người Diệp Xu lập tức trở nên căng thẳng: "Ta ta ta sai rồi, sau này ta sẽ không gọi chàng như vậy nữa."
"Sau khi thành hôn thì nàng muốn làm gì thì làm nhưng bây giờ không được quyến rũ ta." Trong ánh mắt của Tống Thanh Từ không giấu được sự nhẫn nhịn, ngay sau đó hắn sải dài bước chân, nện bước trên đường nhanh hơn.
Diệp Xu ngoan ngoãn trả lời, mỉm cười ha ha một lúc, tay lại không thành thật mà sờ cằm của mỹ nhân.
Mấy ngày nay đại ma đầu đều ăn ba bữa cơm đúng giờ. Mỗi ngày đều nấu món giò heo hầm câu kỷ tử để bồi dưỡng, khí sắc càng ngày càng đầy đủ, càng ngày càng đẹp.
Từ góc độ này lên lên có thể thấy được đường cong hàm dưới hoàn hảo đến mức trái với lẽ trời, có cạnh có góc, trông cương quyết mà vừa có mười phần quyến rũ. Mũi vô cùng cao, lông mi vừa dài vừa nhiều, thật sự không biết một nam nhân có lông mi như vậy sẽ muốn quyến rũ ai.
Miệng lưỡi Diệp Xu khô khốc nuốt một ngụm nước miếng, trái tim bất đầu đập dữ dội, nhìn thấy quần áo bên trong cổ áo trắng, Diệp Xu không nhịn được mà muốn dùng móng vuốt cởi sạch...
Tiểu nhân trong sách hại người phải chịu phạt rất nặng, đặc biệt là loại sách thông thiên chỉ có hai tiểu nhân, nàng nhịn không được mà bắt đầu suy nghĩ miên man.
"Không được, nhanh buông ta xuống!"
Khuôn mặt Diệp Xu ửng đỏ nhảy xuống mặt đất, đưa lưng về phía Tống Thanh Từ, dùng tay phẩy gió, thở sâu hai hơi.
"Làm sao vậy?" Tống Thanh Từ thấp giọng cười hỏi nàng.
Diệp Xu: "Ta không thể tự mình đi à?"
Chàng nói làm sao vậy, còn nói ta quyến rũ chàng, rõ ràng là chàng đang quyến rũ ta!
"Cần chi phải tốn sức." Tống Thanh Từ lặp lại câu nói của Diệp Xu, dùng để phản bác lại Diệp Xu.
Diệp Xu: "Chúng ta nên nắm tay thôi, chắc là không khác ôm nhau là mấy." Chỉ cần Tống Thanh Từ bên cạnh nàng, khẳng định là nàng có thể đi qua núi Huyền Âm.
"Khác nhau chứ."
Diệp Xu ngạc nhiên nhìn về phía Tống Thanh Từ, Thăng Dương Cung có thiết lập chức năng như vậy ư? Thế mà ngay cả điều này cũng có thể phân biệt được?
"Là nắm tay, không phải ôm." Tống Thanh Từ trình bày rõ ràng chỗ khác nhau.
Diệp Xu: "..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận