Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 581: Chương 581

Bây giờ ta có kịp thu lại câu nói lúc trước không!
"Sợ à?" Tống Thanh Từ vỗ lên mặt Diệp Xu, cúi đầu nhìn nàng.
"Từ ánh mắt đầu tiên nhìn thấy chàng thì ta đã bắt đầu sợ rồi, đến bây giờ sợ cũng đã có kinh nghiệm, thế nên không sao cả, dù sao thì đánh đánh giết chết mới trạng thái bình thường của thế giới này." Diệp Xu ôm lấy tay Tống Thanh Từ: "Huống chi bây giờ ta đã có chàng ở bên cạnh, thế nên đáp án của ta sẽ luôn là 'Không sợ'."
Tống Thanh Từ cười nhạt, một lần ngoại lệ mà nâng khuôn mặt Diệp Xu lên hôn một cách cực kỳ trân trọng. Từ trước đến nay nàng luôn có năng lực mua vui trong khốn khổ, mặc dù dưới áp lực nặng nề gấp gáp thì nàng cũng có thể tìm thấy niềm vui, đây là điểm khác nhau giữa nàng và những người khác.
Hắn sống trong âm u suốt 20 năm, không biết vui vẻ là gì, cho đến khi gặp nàng, nha đầu ngốc này vì mạng sống mà có thể không ngừng tạo ra đủ trò đa dạng để chọc cười.
Sau khi hai người đi xuống núi Huyền Âm, cuối cùng Diệp Xu cũng không cần Tống Thanh Từ ôm nữa, đôi chân vững chắc rơi xuống đất. Đại ma đầu đi đường lâu như vậy, hết lên núi rồi lại xuống núi, mang theo cân nặng của nàng, thế mà vẫn còn vững vàng như vậy, lần này Diệp Xu đã chân chân chính chính nhận ra thể lực của Tống Thanh Từ. Trong đầu nàng không nhịn được mà mơ màng, vừa chờ mong vừa lo sợ, lại vừa lo sợ vừa chờ mong.
Diệp Xu thấy cái trán Tống Thanh Từ chảy mồ hôi, Diệp Xu nhón chân lên dùng khăn giúp hắn lau khô.
Tuy rằng bọn họ đã đi cả con đường này nhưng vẫn rất an toàn, không xảy ra bất cứ chuyện gì nhưng Diệp Xu biết đây đều là công lao của đại ma đầu. Bởi vì khi nàng cảm thấy ở hai bên đường có người đang im lặng theo dõi, số người cũng không ít. Hơn nữa trước đó Tống Thanh Từ đã nói trong rừng rất loạn, sẽ khiến cho người ta sống không bằng chết, cũng có thể biết được rằng núi Huyền Âm này rất đáng sợ.
Diệp Xu: "Có phương pháp nào để xông qua núi Huyền Âm không?"
Diệp Xu muốn hỏi những người đã đi qua nơi này về phương pháp phá giải tấn công, để chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào xảy ra. Dù sao có đại ma đầu là có thể chiếm sẵn thuận lợi, vậy thì nhất định phải chiếm lấy cho bằng được.
"Đạo lớn là đơn giản nhất, nếu không thì sẽ lầm đường lạc lối."
Diệp Xu hiểu, ý của Tống Thanh Từ là chỉ đi những con đường có thềm đá xanh, có thể hiểu là cách vượt qua dễ dàng nhất, chỉ cần phải đối phó với những kẻ đã mai phục từ trước. Nhưng có rất nhiều người đến trước, đều sợ hãi những tin đồn về núi Huyền Âm, không dám đi con đường lớn, sợ có bẫy rập, cho rằng việc lựa chọn đi vào rừng mới là an toàn nhất nhưng đâu biết rằng đó lại là nơi có nhiều bẫy rập nhất.
"Ta cũng có thể vượt qua." Diệp Xu nhướng mày với Tống Thanh Từ: "Trở thành hộ pháp dưới trướng của chàng thì thế nào?"
Tống Thanh Từ mỉm cười nhìn chăm chú vào Diệp Xu, không nói chuyện. Nhưng Diệp Xu có thể nhận ra, trong ánh mắt của hắn mang theo sự chọc ghẹo rõ ràng.
Diệp Xu cảm thấy kỳ lạ nếu Tống Thanh Từ muốn trêu ghẹo nàng thì tại sao lại không nói chuyện chứ, lập tức nghe thấy ở phương xa có tiếng vỗ tay, ngay sau đó truyền đến giọng nói to lớn vang dội thuộc về đàn ông.
"Đây là một chuyện rất tốt, nếu phu nhân muốn trở thành hộ pháp, thuộc hạ có thể xin từ chức, quy ẩn về núi rừng."
Trên cây cách ba mét có một bóng người đang bay xuống, thân thủ vô cùng phi phàm. Người này mặc áo choàng đen, mỉm cười bước nhanh đến trước mặt hai người, cung kính hành lễ với Diệp Xu và Tống Thanh Từ.
"Thuộc hạ tham kiến chủ thượng và phu nhân."
Là Thạch Thiên Cơ!
Diệp Xu lập tức nheo mắt trừng hắn ta, chuyện lúc trước hắn ta bóp cổ nàng, đến nay ký ức đó đối với nàng vẫn còn rất mới, bây giờ ngẫm lại trong lòng đã có bóng ma.
Bây giờ nàng là một kẻ tiểu nhân giành thắng lợi thì có thể càn rỡ, nàng thật sự rất muốn giết hắn ta!
----------
Bạn cần đăng nhập để bình luận