Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 582: Chương 582

"Cửa ải cuối cùng của núi Huyền Âm chính là hắn," Tống Thanh Từ nói cho Diệp Xu biết, nếu trong vòng mười chiêu có thể chạm vào cơ thể của Thạch Thiên Cơ hoặc bất cứ nơi nào bao gồm cả góc áo thì cũng được tính là thắng: "Hắn dùng một tay, không cần nội lực."
Thạch Thiên Cơ ngạc nhiên nhìn Tống Thanh Từ, trong ánh mắt chứa đầy ý lên án.
Đây nào phải là tỷ thí, đây rõ ràng là để hắn ta bị đánh mà!
Tống Thanh Từ dùng quạt ngọc chạm nhẹ vào ngực Thạch Thiên Cơ, phong bế một đoạn kinh mạch của hắn ta, khiến hắn ta không thể nào dùng nội lực được.
Thạch Thiên Cơ: "..."
Cung chủ thật là độc ác, hoàn toàn thiên vị Diệp cô nương.
Thạch Thiên Cơ phát hiện trong ánh mắt của Diệp Xu đang nhìn về phía chính mình, rất có ý 'Báo thù'. Bỗng nhận ra nguyên nhân trong đó, nhất định là do lần trước hắn ta bóp cổ Diệp Xu, thậm chí còn bóp rất tàn nhẫn, người ta ghi thù rồi.
Nhưng chuyện đó sao có thể trách hắn ta được chứ? Lúc trước là do mục đích của Diệp Xu không được sạch sẽ, vì muốn lấy được Huyền Âm Thần Công, cố ý quyến rũ hắn ta, hắn ta độ lượng ra tay không giết nàng đã là chuyện rất tốt rồi!
Đương nhiên là bây giờ những lời này Thạch Thiên Cơ chỉ có thể giữ trong lòng mà thôi, quả quyết không nói ra khỏi miệng, nếu thật sự nói ra thì cái mạng này cũng không thể giữ nổi. Vấn đề trên người Diệp Xu, khẳng định là dựa vào mưu trí của cung chủ thì đã sớm nhận ra, người này chắc là không tệ.
Dù sao bây giờ hắn ta chỉ cần biết rõ một sự thật: Đó là sự cưng chiều của cung chủ đối với Diệp Xu đã vượt qua mức bình thường, trên thế gian này chỉ có một không hai, ai cũng không được chọc vào nàng.
Chuyện này sớm đã có thể nhận ra, bắt đầu từ khi cung chủ muốn 'Đánh rơi' kiếm pháp Cửu Linh cho Diệp Xu, tặng thánh vật là ngọc bội Bạch Cốt, vòng Huyết Ngọc cho nàng, vận dụng hơn phân nửa người tài của Thăng Dương Cung đến phủ An Ninh hầu chỉ để diễn kịch, còn có một đóa Hắc Tuyết Liên trăm năm mới có một, thậm chí không chút tiếc nuối mà hao hết nội lực trên người để giải độc cho nàng... Bây giờ lại mang người ta trở về, lấy thân phận là phu nhân tương lai của cung chủ.
Hắn ta còn cái gì để hát nữa chứ? Đương nhiên là phải ngoan ngoãn đầu hàng rồi. Hắn ta có thể sống qua hôm nay hay không, phải xem thái độ của vị nữ tổ tông này.
Thạch Thiên Cơ lau mồ hôi lạnh trên đầu, vội vàng hành lễ với Diệp Xu: "Trước đây là do tiểu nhân có mắt mà không thấy Thái Sơn, mạo phạm phu nhân, mong phu nhân thứ lỗi, đừng chấp nhặt với tiểu nhân."
"Vậy xin Thạch hộ pháp chỉ giáo nhiều thêm." Diệp Xu chắp tay lại nói với Thạch Thiên Cơ, ý tứ rất rõ ràng, kiên trì muốn hắn ta tỷ thí.
Nếu đại ma đầu đã cho nàng cơ hội dạy dỗ Thạch Thiên Cơ, vậy nàng nhất định phải thật quý trọng.
Còn nữa, cho dù nàng đánh không lại Thạch Thiên Cơ, vẫn còn đại ma đầu làm chỗ dựa cho nàng, khẳng định Thạch Thiên Cơ không dám tùy tiện tổn thương đến nàng, cho nên trận tỷ thí này nhìn thế nào thì cũng vô cùng có lời, nàng nhất định phải tiến về phía trước!
Đạo lý mà Diệp Xu hiểu, đương nhiên là Thạch Thiên Cơ cũng hiểu. Trận tỷ thí này đã định sẵn là hắn ta sẽ thua, nếu hắn ta dám thắng, vậy thì nửa đời sau của hắn ta xem như bị hủy hoại hoàn toàn. Huống chi chuyện ghi thù này, cung chủ tự xưng đứng thứ hai, không ai dám tự xưng đứng thứ nhất.
Thạch Thiên Cơ chỉ có thể hành lễ xin tha thêm lần nữa, hắn ta vẫn hy vọng mình có thể không cần ra tay nhưng vẫn có thể may mắn tránh được một kiếp.
Cuối cùng không biết lúc trước bản thân gặp phải vận đen nào, bóp cổ người nào không bóp, nào ngờ lại cố tình chọn bóp cổ của cung chủ phu nhân. Lần sau nếu hắn ta có bóp cổ người khác, nhất định sẽ nhớ kỹ giờ cát hung.
"Khi chúng ta chạm phải thì dừng lại."
Diệp Xu bẻ gãy hai nhánh cây, chia cho Thạch Thiên Cơ một nhánh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận