Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 584: Chương 584

"Đa tạ Thạch hộ pháp, dù sao thì ngươi cũng chỉ sử dụng có một tay mà thôi." Diệp Xu cũng không phải là loại người không biết tốt xấu, nàng biết năng lực của chính mình được mấy lượng mấy cân. Trận tỷ thí này chỉ để trả thù chút mà thôi, cũng không có quá nhiều ác ý.
Bởi vì Thạch Thiên Cơ chỉ sử dụng một tay, mặc dù thua cũng không mất mặt. Mà nhìn thấy mọi người nhận ra sự lợi hại của Diệp Xu, biết nàng không phải một bao cỏ. Dù sao trong Thăng Dương Cung này, nửa năm qua đã không còn ai tu luyện kiếm pháp Cửu Linh này nữa, trong vòng mười chiêu mà đã dễ dàng đánh bại Thạch hộ pháp chỉ dùng một tay.
Lúc này sắc mặt của Thạch Thiên Cơ mới hoà hoãn được một chút, hành lễ với Diệp Xu thêm lần nữa.
Lúc này mọi người đều sôi nổi khom lưng, cùng lúc nói: "Cung nghênh cung chủ và cung chủ phu nhân."
"Vẫn chưa phải phu nhân đâu." Khoé miệng Diệp Xu khẽ cười, nhỏ giọng lẩm bẩm.
Không ngờ được là sau khi những người này nghe xong, động tác hành lễ lần thứ hai đều đồng loạt, cùng nhau gọi thêm lần nữa: "Cung nghênh cung chủ và cung chủ phu nhân tương lai."
Hình như không khác trước là mấy. Lần này Diệp Xu không dám nói ra khỏi miệng, ngoan ngoãn bước đến bên cạnh Tống Thanh Từ.
Tống Thanh Từ liếc mắt một cái, đám đông lập tức tản ra.
Lúc này Diệp Xu mới chú ý đến đám người chị em Tống Thanh Dung, Tống Thanh Mông ở phía sau, còn có Tống mẫu ở giữa.
"Là mọi người." Diệp Xu mỉm cười bước tiếp đón, lại nghe thấy Tống Thanh Dung gọi 'Tống mẫu' là bà ngoại, có chút nghi ngờ.
"Bà ngoại chính là đại trưởng lão của Thăng Dương Cung, khi cung chủ đời trước ở đây đã phong như thế." Tống Thanh Dung mỉm cười giới thiệu: "Ta và muội muội đều đồ nhi của người, nhưng mà lão nhân gia không thích người khác gọi mình là sư phụ, nên chúng ta đã gọi người là bà ngoại."
"Tham kiến phu nhân." Diệp Xu hành lễ.
"Cô nương không cần phải khách sáo." Bà ngoại vui vẻ nắm chặt tay Diệp Xu, vui mừng vỗ vỗ mu bàn tay của nàng: "Hoan nghênh đến với Thăng Dương Cung của chúng ta, chúng ta là thuộc hạ của cô nương, chờ đợi mệnh lệnh của cô nương."
Bà ngoại ngẩng đầu nhìn về phía Tống Thanh Từ, thấy khuôn mặt hắn lạnh lẽo, rất không vui.
Bà ngoại liếc mắt nhìn Tống Thanh Dung và Tống Thanh Mông, lập tức lễ phép tạm biệt Diệp Xu, ngay sau đó ba người giống như ruồi bọ bị đuổi, cuống quýt chạy vào trong rừng không còn thấy bóng dáng đâu nữa.
Sau khi Tống Thanh Dung chạy vào con đường nhỏ trong rừng, còn không quên so đo kết quả luận võ vừa rồi.
"Bà ngoại, Thạch hộ pháp chỉ sử dụng một tay, không thể xem là thua."
"Con có thấy Diệp cô nương nghiêm túc dùng một tay khác không? Chẳng qua là vào giây phút cuối cùng tùy ý sử dụng hai lần, cố ý cho mọi người thấy rằng nàng đang sử dụng hai tay, bàn về kiếm pháp thì đúng là Thạch hộ pháp ca ca của con thua thật. Không tin ngươi cứ hỏi hắn, hắn là người biết rõ nhất." Bà ngoại nói.
Tống Thanh Dung gật đầu có chút giác ngộ, đứng tại chỗ chờ, lát nữa muốn xác nhận với Thạch Thiên Cơ.
Thạch Thiên Cơ bị bắt ở lại hiện trường, đương nhiên là rất nhạy bén mà nhận thấy lý do tại sao sắc mặt của cung chủ mình bỗng trở nên đen thui. Hắn ta rất ngại, sợ lịch sử lại lặp lại, cung chủ sẽ đổ việc mà mình không làm sai lên người hắn ta, để hắn ta chịu sự dạy dỗ, thế nên Thạch Thiên Cơ lập tức tìm cớ để tạm biệt. May là cung chủ không gây phiền phức cho hắn ta, tùy ý để hắn ta rời khỏi.
Diệp Xu nhìn nơi vừa rồi vẫn còn náo nhiệt bỗng trở nên vắng vẻ trong nháy mắt, bây giờ chỉ còn lại nàng và Tống Thanh Từ ở đây, thật là kỳ lạ.
"Người Thăng Dương Cung của các chàng luôn đến và đi đều không để lại gì như vậy à?"
Tống Thanh Từ lạnh lùng nhìn Diệp Xu, không mở miệng.
"Bình thường bọn họ không ăn cơm ngủ nghỉ trong phòng? Tại sao lại trốn vào trong rừng cả rồi? Chẳng lẽ tất cả đều sống trong rừng?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận