Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 591: Chương 591

An Mộc Hà không dám nhiều lời, sau khi khẽ cúi người hành lễ với Triệu Lăng, nàng ta lại tiếp tục đi đốc thúc bọn thị nữ đang quét dọn, đến trước trời tối, nàng ta mới xách đèn lồng đi vòng về theo đường cũ.
An Mộc Hà lại gặp oan gia ngõ hẹp Trang Phi, Diệp Xu vừa đào măng về.
Nhìn chủ tớ các nàng đào đầy một rổ măng, vừa nói vừa cười, An Mộc Hà nghiến răng ken két.
Nàng ta bảo người của mình nhường đường, mời hai người Diệp Xu đi trước, dù sao Diệp Xu cũng là khách.
Ánh mắt An Mộc Hà vẫn luôn dõi theo đôi chủ tớ kia, phát hiện các nàng thật sự rất vui vẻ, vòng tay lẫn nhau, vừa đi vừa nói chuyện một cách gần gũi, chẳng biết đang nói cái gì mà hai người bỗng nhiên gập bụng cười ha ha, không hề có chút dáng vẻ hiền thục đoan trang nào.
An Mộc Hà mím chặt môi, cảnh tượng này thật sự quá chói mắt khi đập vào mắt nàng ta. Nàng ta đã nghe qua danh tiếng Diệp Xu từ lâu, hóa ra cung chủ lại thích loại nữ nhân nhìn như vô hại nhưng thực chất lại âm hiểm ác độc lại còn không có phép tắc thế này, thảo nào nàng ta vẫn luôn tuân theo phép tắc, ngoan ngoãn thùy mị thì lại không lọt được vào mắt hắn.
An Mộc Hà xách váy, lần đầu tiên chạy nhanh, vội vàng trở về phòng. Sau khi tự chính mình buồn bực một trận, nàng lập tức ngồi xuống trước gương đồng, nhìn mặt mình trong gương. Rõ ràng là bộ dạng của nàng ta còn đẹp hơn Diệp Xu, tuổi cũng trẻ hơn Diệp Xu, nếu như so sánh với nàng? Thì tính cách chỉ khác một chút nhưng nàng ta cũng có thể không đoan trang, cũng có thể đanh đá thậm chí là có lòng dạ khác người, chỉ cần là chủ thượng thích thì nàng có thể làm bất cứ chuyện gì.
"Cô nương, đây là điểm tâm phu nhân chia xuống, nghe nói mỗi người đều có phần." Thị nữ bưng bánh Bạch Mai Tô đến trước mặt An Mộc Hà.
"Ngươi gọi ai là phu nhân?" An Mộc Hà trừng mắt nhìn thị nữ.
Thị nữ lập tức hiểu mình đã chọc vào kiêng kị của An Mộc Hà, buồn bực cúi đầu, không dám trả lời.
"Ta đang hỏi ngươi đấy!" Nếu như là thường ngày, An Mộc Hà tuyệt đối sẽ không hung dữ như vậy nhưng bây giờ nàng ta đã khác.
"Mọi người đều gọi như vậy, gọi Diệp cô nương là cung chủ phu nhân." Thị nữ nhỏ giọng lẩm bẩm nói.
An Mộc Hà hít sâu một hơi: "Còn chưa thành thân, gọi như vậy cũng không tốt đối với thanh danh của Diệp cô nương. Truyền lệnh xuống, từ giờ không được gọi như vậy nữa!"
"Là Triệu hộ pháp từng dặn dò ảnh vệ gọi như vậy, bây giờ mọi người cũng chỉ đi theo phong trào mà thôi, đơn giản là vì làm chủ thượng vui vẻ."
Thị nữ nói cho An Mộc Hà biết, lúc trước khi hai người từ núi Huyền Âm xuống, thì ngay cả Thạch hộ pháp cũng đã làm trò gọi Diệp cô nương là phu nhân trước mặt mọi người.
An Mộc Hà đuổi thị nữ xuống, kết quả bị thị nữ liếc mắt một cái, tâm tình càng ngày càng tồi tệ. Nếu An phu nhân ở đây, tình huống khẳng định sẽ không như vậy. Nàng ta ném bánh Bạch Mai Tô xuống mặt đất rồi giẫm nát, sau đó lập tức đi tìm Vương trưởng lão và Tôn trưởng lão...
Trưa hôm sau, tiệc rượu đã chuẩn bị xong.
Tống Thanh Từ vì để giới thiệu Diệp Xu cho mười sáu vị trưởng lão của Thăng Dương cung.
Bà ngoại đương nhiên cũng sẽ trong đó, bà vừa nhìn thấy Diệp Xu thì đã mừng rỡ cười toe toét, ba chị em Tống Thanh Dung cũng ở bên cạnh bà ngoại, cũng cười hi hi ha ha vui vẻ.
Sau khi Diệp Xu kính rượu bà ngoại, nhỏ giọng hỏi Tống Thanh Từ: "Tại sao tên của ba chị em Tống Thanh Dung, giống như là theo tên của chàng vậy?
"Là do từ nhỏ đã lớn lên ở đây, có người tuổi còn quá nhỏ, không nhớ rõ xuất thân của mình, cũng không nhớ tên của mình là gì, lớn lên có thể tự mình đặt tên."
"Trách không được An Mộc Hà lại theo họ của An Như Yên. Vậy các nàng nhất định rất sùng bái ngươi, cho nên đều lấy họ là Tống Thanh." Diệp Xu cảm thán nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận