Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 593: Chương 593

Đến lúc hoàng hôn mặt trời lặn, mọi người gần như đã tỉnh rượu, dưới sự dẫn dắt của Vương trưởng lão và Tôn trưởng lão, mười sáu vị trưởng lão tề tụ tại điện Thí Thần.
Vương trưởng lão vốn định sai người đi mời Tống Thanh Từ, lại không ngờ đến việc mọi người đến rất đúng lúc, chỉ thấy Triệu Lăng và Thạch Thiên Cơ đang ôm kiếm đứng ngoài điện. Không cần nói cũng biết, bây giờ cung chủ đang ở trong điện Thí Thần, giống như là đã chờ bọn họ từ sớm.
Điều này làm cho Vương trưởng lão và Tôn trưởng lão không yên tâm, đây cũng không phải là dấu hiệu tốt. Nhưng hôm nay bọn họ đều đã đến cả rồi, đương nhiên trên đạo lý là không thể trốn.
Vương trưởng lão và Tôn trưởng lão dẫn đầu, đi ở phía trước. Bà ngoại lườm hai người bọn họ một cái, sau đó đi theo, tiếp theo chính là các vị trưởng lão còn lại, Triệu Lăng và Thạch Thiên Cơ lót nền theo phía sau.
Tống Thanh Từ đang lười biếng ngồi ở vị trí đứng đầu, nghiêng người, chuyện cung chủ đang làm càng khiến cho bọn họ sợ ngây người.
Cung chủ luôn luôn cao cao tại thượng bễ nghễ hạ trần, thế mà lại đang bóc, hạt, dưa.
Loại chuyện cắn hạt dưa này, bọn họ cảm thấy cho dù là bất cứ kẻ nào làm thì cũng không thành vấn đề nhưng duy chỉ có một mình cung chủ làm như thế, đối với bọn họ mà nói giống như là 'Thần tiên đánh rắm' đồng dạng cũng không thích hợp.
"Cung chủ."
Mọi người im lặng một lát, cuối cùng Vương trưởng lão mở miệng đầu tiên.
"Có biết An phu nhân đi đâu không?" Tống Thanh Từ cụp mắt tiếp tục bóc hạt dưa, bỏ hạt dưa vào trong mâm ngọc, tiếp tục lấy một hạt dưa xuống bóc, phảng phất như không nghe thấy lời Vương trưởng lão nói.
Thế nên giọng nói của Vương trưởng lão quanh quẩn trong đại điện trống trải, chỉ còn có tiếng bóc hạt dưa vô cùng rõ ràng, làm cho lòng người nghe bắt đầu thấp thỏm không rõ nguyên do.
Vương trưởng lão rơi vào đường cùng, đành phải nhìn về phía Tôn trưởng lão.
Tôn trưởng lão nói tiếp: "Hôm nay ta nhận được một phong thư, là An phu nhân sai người đưa cho ta. Hôm nay người trúng độc ở phân đà Dương Châu, tính mạng vô cùng nguy hiểm. Thì ra An phu nhân là vì cung chủ, mới mạo hiểm đi đối phó Diệp Hổ. Tại sao khi cung chủ trở về, nửa chữ cũng không nói với mọi người về hướng đi của An phu nhân? Hay là cung chủ cố ý xúi giục An phu nhân đi đối phó Diệp Hổ, để An phu nhân vứt bỏ tính mạng? Cung chủ lại tính kế đối xử với cung chủ phu nhân trước kia như vậy ư? Quả thật là khiến cho mọi người thất vọng đau lòng vô cùng!"
Những lời nói này vô cùng nặng nề, nhắm thẳng vào việc Tống Thanh Từ có hiềm nghi mưu hại An Như Yên.
"Thất vọng đau lòng?" Tống Thanh Từ thản nhiên thốt ra, mới ngước mắt lên, ánh mắt còn bình tĩnh hơn cả lời nói.
Tôn trưởng lão tức giận nói: "Mấy năm nay An phu nhân quan tâm cung chủ như thế nào, vì cung chủ mà nhọc lòng, tất cả mọi người đều rõ như ban ngày. An phu nhân đối xử với cung chủ như mẫu thân đối xử với con ruột. Trước khi người đi tìm cung chủ, đã từng đề cập với thuộc hạ, cung chủ ngay cả ngày Trung thu đoàn viên cũng không về, nhất định là ở bên ngoài bị những việc phiền phức ngáng chân. Người lo lắng, cố ý đi thăm cung chủ, muốn trợ giúp một phần sức lực cho cung chủ. Mà cung chủ thì lại tính kế người, để người một mình đối diện với nguy hiểm, đi đối phó với Diệp Hổ kẻ ra tay vô cùng tàn nhẫn ở Lăng Vân Bảo, cũng chính là nghĩa phụ của Diệp cô nương. Như vậy có đúng không?"
Tôn trưởng lão cố ý đề cập tới Diệp Xu, có ý ám chỉ Diệp Xu 'Có ý' bất chính, ý là không thể lấy nàng ra làm nền.
"Rất đúng." Tống Thanh Từ cười khẽ trả lời lại.
"Cung chủ –– Sao có thể làm ra chuyện cầm thú như thế?" Tôn trưởng lão thấy Tống Thanh Từ thế mà lại thừa nhận, tức giận đến mức nói lắp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận