Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 603: Chương 603

Người của Thăng Dương Cung đều đóng giả làm khách khứa để tham gia tiệc cưới, khoảng chừng hơn trăm người.
Lúc vào chính đường, Diệp Xu có thể cảm nhận được ở hai bên trái phải có rất nhiều ánh mắt nhìn chằm chằm vào bọn họ nhưng mà rất im lặng, khiến nàng có thể nghe thấy tiếng bước chân rõ ràng của nàng cùng Tống Thanh Từ, ngược lại điều này làm cho nàng cảm thấy đây là một nghi thức vừa nghiêm túc vừa trang trọng.
Sau khi đi vào đại sảnh, đầu tiên là phải bái trời đất, bởi vì cha mẹ Tống Thanh Từ không có ở đây, vị trí cao đường trống không, chỉ quỳ lạy đơn giản là xong. Sau khi làm lễ xong, bốn phía mới trở nên náo nhiệt, nhao nhao nói chúc mừng, Diệp Xu còn nghe thấy giọng nói của đám người Lâm Phong và Lục Mặc. Đặc biệt là Sở Nguyệt, cười vô cùng lớn tiếng, ngoài miệng còn cảm thán sau này nàng ta nhất định phải tìm được một chàng trai xinh đẹp yếu ớt giống như Tống Thanh Từ.
Sở Nguyệt vừa dứt lời, bỗng nhiên nhìn thấy Thạch Thiên Cơ, âm điệu lập tức thay đổi.
"Tại tại tại tại sao hắn ta lại có mặt ở đây?"
"Tại sao ta lại không thể có mặt ở đây?" Thạch Thiên Cơ vừa ghét bỏ vừa kiêu ngạo liếc mắt nhìn Sở Nguyệt một cái, ngay sau đó lập tức thay đổi nét mặt, vô cùng cung kính hành lễ với Diệp Xu và Tống Thanh Từ: "Chúc cung chủ và cung chủ phu nhân bạch đầu giai lão, vĩnh kết đồng tâm."
"Bạch đầu giai lão, vĩnh kết đồng tâm." Cung nhân của Thăng Dương Cung ở đây lập tức nói theo Thạch Thiên Cơ, cùng nói chúc mừng, âm thanh vang dội.
Sở Nguyệt lung lay cơ thể, được Mộ Dung Dật đỡ lấy. Đồng thời ngạc nhiên còn có đám người Lâm Nhược Lan, Lục Mặc và Lục Sơ Linh.
Sở Nguyệt không dám tin mà quay đầu lại, nhìn về phía Mộ Dung Dật, thấy hắn ta cũng không có vẻ mặt ngạc nhiên giống như mọi người, cảm giác được cái gì đó: "Giáo chủ, ta không nghe lầm chứ? Hắn hắn hắn ta vừa rồi gọi hắn hắn hắn là cung chủ ––"
"Cung chủ." Mộ Dung Dật cao giọng trả lời, giúp Sở Nguyệt nhớ lại.
Sở Nguyệt càng thêm ngạc nhiên. Đám người Lâm Nhược Lan và Lục Mặc cũng vậy. Bọn họ đã đoán được việc Tống Thanh Từ không phải người phàm tục nhưng chưa từng nghĩ đến việc hắn là người cực kỳ nổi tiếng lừng lẫy trên giang hồ, như sấm bên tai, nhắc đến cái tên cung chủ Thăng Dương Cung là cũng đã đủ làm chấn động võ lâm!
"Mỗi ngày... Trời ạ, ta phải làm sao bây giờ." Sở Nguyệt sắc mặt trắng bệch nhìn về phía Tống Thanh Từ, không, nàng ta ngay cả nhìn cũng không dám nhìn, nhanh chóng trốn ở phía sau Mộ Dung Dật. Xong đời rồi, xong đời rồi, vừa rồi nàng ta còn ngu ngốc kiêu ngạo gọi cung chủ Thăng Dương Cung là chàng trai xinh đẹp yếu ớt.
"Diệp Xu, hắn thật sự là?" Bởi vì Diệp Xu trùm khăn voan, Lâm Nhược Lan đi hỏi nàng, bởi vì không nhìn thấy vẻ mặt của nàng, càng cảm thấy lo lắng.
Đám người Lục Mặc cũng nhìn về phía Diệp Xu, thấy Diệp Xu trùm khăn voan đỏ khẽ gật đầu thì đã chứng minh triệt để, tất cả mọi người ngạc nhiên không biết nên có cảm xúc gì, làm ra biểu cảm thế nào.
" Thật là ngại quá, ta đến chậm rồi! Đều do nương của ta thế mà lại quên mất chuyện thiệp mời, nửa tháng sau mới nhắc nhở ta, ta vội vàng cả ngày lẫn đêm để lên đường cuối cùng cũng đến kịp."
Phong Lễ Hòa vội vàng chạy tới, trán đầy mồ hôi. Nhìn thấy tân lang tân nương vẫn còn ở đây, Phong Lễ Hòa vui vẻ cười rộ lên.
"Vẫn chưa xem là không kịp, rất đúng lúc. Vậy Phong mỗ chúc đôi phu thê các ngươi luôn gắn bó bên nhau, loan phụng hòa minh, sớm sinh quý tử!"
"Đa tạ." Tống Thanh Từ cười nhạt nói cảm ơn.
Phong Lễ Hòa đảo mắt nhìn tất cả mọi người, lúc này mới phát hiện bầu không khí giữa mọi người hình như có chút không đúng, hỏi đám người Mộ Dung Dật bị làm sao vậy.
Lục Sơ Linh ngạc nhiên mở to đôi mắt, nhỏ giọng nói với Phong Lễ Hòa: "Tống, Tống công tử hình như là cung chủ của Thăng Dương ––"
Bạn cần đăng nhập để bình luận