Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 606: Chương 606

"Ngươi không thể giết được ta, nơi này chỉ cần xuất hiện tiếng động lạ, người bên ngoài sẽ lập tức bao vây ngươi, ngươi căn bản không thể thoát thân được." Diệp Xu nói.
"Vậy ngươi cần gì mà phải sợ ta như vậy." Diệp Hổ nở nụ cười, kéo váy hồng trên người mình, ngồi xuống bên cạnh bàn, ung dung phủi bụi trên váy: " Thật không ngờ, nữ nhi ngoan lại tìm được chỗ dựa lớn như Thăng Dương Cung, trở thành phu nhân của cung chủ Thăng Dương Cung. Hôm nay phụ thân đến chính là vì muốn chúc mừng các ngươi."
Mấy tháng nay, Diệp Hổ vẫn tận sức điều tra Thăng Dương Cung, gần như là điều động tất cả ám sát của Bách Hiểu Đường nhưng vẫn không tra được quá nhiều tình huống của Thăng Dương Cung. Mặc dù tìm được chút manh mối, chẳng qua cũng chỉ là một chút dấu vết nhỏ để lại khi người của Thăng Dương cung bỏ chạy, căn bản không có tác dụng quá lớn. Sở dĩ lão ta có thể nhận được tin tức về chuyện đại hôn lần này, là nhờ có thám tử Vạn Hoa sơn trang.
"E rằng không hông chỉ là chúc mừng?" Diệp Xu đoán chắc hôm nay Diệp Hổ đến khẳng định là có mục đích khác.
"Lăng Vân Bảo và Thăng Dương Cung, hai đại môn phái kết quan hệ thông gia, sau này ở trong võ lâm đánh đâu thắng đó, cớ sao mà không làm chứ? Ta cũng chỉ có một yêu cầu, tiêu diệt phái Hoa Sơn thì ta sẽ buông tay, Lăng Vân Bảo cũng sẽ là của các ngươi. Chỉ cần hai nhà chúng ta liên hợp lại, đối phó với phái Hoa Sơn thì chỉ đơn giản như việc nghiền chết một con kiến, chuyện cũng dễ như trở bàn tay."
Diệp Hổ chất vấn Diệp Xu để tay lên ngực tự hỏi, mấy năm nay khi nuôi dưỡng nàng chưa từng để nàng thiếu ăn thiếu mặc, sao nàng có thể nhẫn tâm như thế, không màng đến ân dưỡng dục của lão ta.
"Phụ thân thừa nhận, trước kia có chỗ phụ thân không quan tâm đến con nhưng con cũng đã khiến cho phụ thân chịu không ít dạy dỗ, còn phái một nữ nhân bị điên võ công cao cường đến ám sát ta, suýt nữa làm ta mất mạng. Hôm nay chúng ta coi như huề nhau, tại sao không một lần chung sống với nhau như trước?"
Diệp Hổ dứt lời lập tức xắn tay áo lên, cho Diệp Xu xem vết sẹo mới khép lại trên cánh tay.
Nữ nhân bị điên có võ công cao cường, chắc là đang nói An Như Yên.
Nghe nói khi An Như Yên đang ám sát đúng lúc Diệp Hổ bị trúng kỳ độc, sau đó xin thuốc không được thì độc bắt đầu phát tác chết ở Dương Châu Tri Phủ. Từ đầu đến cuối Tống Thanh Từ chỉ hỏi một vài câu, đoán chừng thi thể cũng được xử lý tùy tiện. Về phần An Mộc Hà, từ sau khi nàng ta ra mặt chỉ chứng hai vị Vương và Tôn trưởng lão, Diệp Xu không còn nhìn thấy nàng ta ở Thăng Dương Cung nữa, nghe nói hình như bị trục xuất đến nơi cực lạnh trồng Hắc Tuyết Liên.
"Nếu ngươi còn muốn tiếp tục không từ thủ đoạn, lạm sát người vô tội, sớm muộn gì cũng sẽ làm nhiều việc bất nghĩa, tự chịu diệt vong. Chúng ta chỉ muốn có tháng ngày bình yên của chính mình, sẽ không xen vào loại chuyện này." Diệp Xu lạnh lùng từ chối Diệp Hổ.
Tên Diệp Hổ này cực kỳ xảo trá, trong mắt người đàn ông lòng tràn đầy thù hận này, ngoài Liễu Yên Yên ra thì không ai có thể khiến lão ta động lòng, chứ đừng chi đến tình nghĩa, giữ chữ tín. Tất cả mọi người và những chuyện này cũng chỉ là công cụ để lão ta lợi dụng báo thù mà thôi.
Diệp Hổ nhịn không được mà cười ha ha: "Thế mà ngươi lại muốn có tháng ngày bình yên với tên cung thủ của Thăng Dương Cung đó?
Nữ nhi ngoan của ta, ngươi thật đúng là một nha đầu ngây thơ, người đàn ông như hắn thì làm sao có thể tình nguyện sống một cuộc sống bình thường được cơ chứ, ngươi thật sự cho rằng hắn ta cưới ngươi thật sự chỉ là vì ngươi sẽ làm vài miếng ăn cho hắn ta ư? Cũng đúng, một khi ngươi đã tin rồi thì sẽ tin vững chắc, sao không đem những lời ta vừa nói thuật lại cho hắn ta nghe, xem hắn ta sẽ đưa ra quyết định gì."
Bạn cần đăng nhập để bình luận