Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 614: Chương 614

Trời đã khuya lắm rồi, chuyện chấm dứt ở đây, mọi người giải tán hết.
Mộ Dung Dật nhìn bốn phía, sau khi chắc chắn không có ai thì vội vàng chạy tới thư phòng gặp Tống Thanh Từ.
Tống Thanh Từ đang cầm bút viết thư, Diệp Xu ở bên cạnh mài mực cho hắn.
Mộ Dung Dật vừa vào cửa thì cung kính hành lễ, cảm ơn Tống Thanh Từ và Diệp Xu hỗ trợ.
“Ta tin sau khi trải qua chuyện lần này, chắc nàng ta sẽ nghe lời ta hơn. Bằng lòng chịu phục, chúng Hồng Liên giáo ta dễ dạy dỗ hơn rồi.”
Mặc dù Mộ Dung Dật tiếp quản Hồng Liên giáo này mới có mấy tháng nhưng dù sao cũng là lính mới, lại còn quá trẻ, chỉ dựa vào biết Bách Chuyển Thiên Hồi Chưởng của giáo chủ đầu tiên thì tuyệt đối không thể dựng uy tín của hắn ở Hồng Liên giáo, để tất cả trung thành nghe theo lệnh y. Đặc biệt là Thánh cô Sở Nguyệt, hành động ngang bướng, quá tùy hứng, Mộ Dung Dật thử chế phục Sở Nguyệt ba lần bốn lượt vẫn không có kết quả, nàng ta vẫn thích làm theo ý mình như cũ, mà lại còn nghĩ sao nói vậy, gây phiền toái khắp nơi.
Lần này Mộ Dung Dật tới tham gia hôn lễ, tình cờ nói chuyện này với Tống Thanh Từ, Tống Thanh Từ nói là có thể giúp một tay. Thật lòng Mộ Dung Dật cảm thấy mình rất may mắn, lại có thể được cung chủ Thăng Dương cung giúp lần nữa. Trước khi chuyện xảy ra thì hắn ta cũng không biết Tống Thanh Từ giải quyết bằng cách nào, hôm nay Sở Nguyệt xảy ra chuyện, Mộ Dung Dật mới hiểu rõ mọi chuyện.
Với Mộ Dung Dật thì Tống Thanh Từ tặng hắn ta thần công bí tịch lúc hắn ta khó khăn nhất, để hắn ta trở thành giáo chủ Hồng Liên giáo, hắn ta mới có thể trở mình, mới nở mày nở mặt như hôm nay. Phần ân huệ này vốn hắn ta trả không hết, hôm nay Tống Thanh Từ còn giúp hắn ta giải quyết phiền phức nội bộ Hồng Liên giáo, đây cũng là một phần ân huệ.
Mộ Dung Dật vô cùng cảm kích, liên tục tạ ơn, thậm chí còn quỳ xuống với Tống Thanh Từ, bị Diệp Xu ngăn lại.
“Ngươi có thể đưa Hồng Liên giáo về chính đạo, cải biến những thói hư tật xấu mà giang hồ đồn thổi hôm nay, đơn giản là báo đáp hắn rồi.” Diệp Xu nói.
Đây vốn là đường chính Mộ Dung Dật phấn đấu trong nguyên tác, Tống Thanh Từ biết nàng biết trước tình tiết nên mượn cớ đi đường tắt, tùy ý nhúng tay hai lần là thành ân nhân của Mộ Dung Dật. Đợi sau này Mộ Dung Dật thành công trên giang hồ rồi, cuối cùng sẽ kính trọng hắn. Trị thiên hạ, không bằng để trị người kia để người kia quản lý thiên hạ đi, vậy sẽ đỡ lo hơn. Có thể nói là đại ma đầu tiện tay chiếm hết chuyện tốt, rất biết tính toán.
Sau khi Mộ Dung Dật đi, Diệp Xu bắt đầu lo lắng mâu thuẫn nội bộ giữa nàng và Tống Thanh Từ. Nàng không có tâm trạng mài tiếp nữa, lạnh mặt đứng tựa bên cửa sổ, suy nghĩ giải quyết ‘Mâu thuẫn’ như thế nào.
Đêm đại hôn, Tống Thanh Từ đánh ngất sáu nha hoàn, không có nâng ra ngoài, dẫn đến lúc họ làm việc, những nha hoàn kia vẫn ở đây, sau chuyện này khiến nàng siêu xấu hổ. Được, chuyện này có thể giải thích lúc đó Tống Thanh Từ cũng giống như nàng vậy, cảm xúc có chút hồi hộp háo hứng gấp gáp nên quên mất. Nhưng ngoài cửa sổ có người nghe chân tường, Tống Thanh Từ biết từ đầu lại không nói, vẫn với nàng—
Cái này khiến ta người ta khó mà chấp nhận!
Diệp Xu nghi ngờ nghiêm trọng có phải Tống Thanh Từ có sở thích đặc biệt không. Nếu như thế thật, vậy cuộc sống phu thê của họ sau này nên làm gì? Chẳng lẽ lần nào cũng để người ta nghe, cả đời này sống trong tình trạng biến thái vô cùng?
Đáng sợ quá.
Diệp Xu đờ đẫn nhìn hình bóng Tống Thanh Từ, suy nghĩ bắt đầu bay xa, rồi đang suy nghĩ nếu hai người trao đổi không có kết quả, có phải vì sở thích như thế dẫn đến hòa ly hay không…
Bạn cần đăng nhập để bình luận