Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 618: Chương 618

Cả hai bắt đầu trở nên giằng co.
Vì khi đánh nhau, nội lực mà hai người họ phát ra có sức phá hoại rất lớn, chỉ tiện tay vung kiếm một cái thôi cũng có thể phá nát một cánh cửa. Những khách trọ ở tầng hai đều nhận ra hai người này là cao thủ đỉnh cấp giang hồ đang so chiêu, giết người cũng chỉ là chuyện trong nháy mắt, cho nên ai nấy đều chạy trốn xuống lầu, sau đó những người trong sảnh lớn cũng hoảng hốt chạy ra ngoài đường để tránh.
Sau khi tìm người không có kết quả, Lục Mặc vốn định quay về Tống trạch, song hắn ta bỗng phát hiện có người từ đường bên cạnh chạy tới, hô to rằng bên kia có cao thủ võ lâm đang đánh nhau. Lục Mặc vội vàng chạy tới, sau khi bước vào quán trọ Duyệt Lai, hắn ta nhìn thấy ngay ông nội Lục Trực của mình, đồng thời cũng trông thấy Diệp Hổ.
“Mặc Nhi, đừng tới đây, mau chạy ra ngoài!” Lục Trực sợ rằng Lục Mặc sẽ bị ngộ thương, bèn cảnh cáo hắn ta ngay.
Diệp Hổ nhân lúc Lục Trực phân tâm, bắt đầu lượt tấn công thứ hai. Lục Trực miễn cưỡng tiếp chiêu, sau đó cũng lập tức trở nên cực kỳ nghiêm túc mà đánh nhau với Diệp Hổ.
Lúc này, có một đám người áo đen xông vào quán trọ, vừa nhìn thấy Lục Mặc đã rút kiếm đề phòng. Lục Mặc nhận ra đây đều là sát thủ đến từ Lăng Vân Bảo, mắt hắn ta đỏ lên, thù giết cha sao có thể không báo? Lục Mặc lập tức giơ kiếm lên, bắt đầu nhanh chóng đánh nhau một cách điên cuồng với họ, trên cơ bản thì mỗi chiêu hắn ta đều có thể giết chết một hoặc hai người.
Trong đám người vây xem có kẻ là tai mắt của Thăng Dương Cung, người này ngay lập tức chạy về bẩm báo lại với Thạch Thiên Cơ và Triệu Lăng.
Thạch Thiên Cơ biết đây là chuyện lớn, hắn ta nhướng mày liếc Triệu Lăng, ra hiệu cho hắn đi trình báo.
Triệu Lăng khẽ híp mắt. Hắn ta vẫn đứng yên tại chỗ, hoàn toàn không có ý định gì là sẽ nghe theo lời của Thạch Thiên Cơ cả.
“Ta là tả hộ pháp, bên 'tả' có địa vị cao hơn đấy.” Thạch Thiên Cơ muốn tranh luận với hắn ta về địa vị của mình.
Triệu Lăng vẫn khẽ híp mắt như trước, không hề có chút xi nhê nào.
“Ngươi có đi không?” Thạch Thiên Cơ uy hiếp Triệu Lăng với cái trừng mắt đầy vẻ lạnh lùng.
“Không đi.” Triệu Lăng chẳng buồn nháy mắt.
Thạch Thiên Cơ thoáng hừ một tiếng rồi nở nụ cười, hắn ta cũng không đi. Ngay cả tên Triệu Lăng đầu gỗ không sợ đau này còn không đi, đương nhiên hắn ta lại càng chẳng thể đi. Giờ chắc chắn cung chủ đang ngọt ngào với phu nhân rồi, ai đi thì cũng đều sẽ sống không bằng chết thôi.
“Nhưng nếu chúng ta không bẩm báo lại chuyện này, sau nhất định sẽ không dễ hành động.” Thạch Thiên Cơ đổi giọng, thương lượng với Triệu Lăng.
Triệu Lăng nâng mắt nhìn Thạch Thiên Cơ, hiểu rằng trong lòng tên khỉ gió này lại bắt đầu nung nấu ý xấu gì đấy rồi.
...
Nửa canh giờ sau, Mộ Dung Dật dẫn theo Phong Lễ Hòa mới có được chút thần sắc chạy đến quán trọ Duyệt Lai. Cả hai giúp Lục Trực đánh với Diệp Hổ, rồi cố tình ép Diệp Hổ về phía Tống trạch.
Tuy rằng Diệp Hổ có luyện nửa quyển trước của Huyền Âm Thần Công, song dù sao lão ta vẫn còn khá trẻ, có được nội lực sánh ngang Lục Trực ngoài sáu mươi đã là chuyện hiếm thấy, giờ lại có thêm hai người nữa đánh nhau với lão, đương nhiên là không địch lại được. Diệp Hổ bị buộc phải chạy thoát về phía Tống trạch, lão ta hiểu mục đích của đám người này là muốn lão ta đi sâu vào vùng thế lực của Thăng Dương Cung, nhưng chắc chắn lão ta sẽ không để chúng thực hiện được.
“Không phải muốn biết tại sao năm đó ta lại nói dối rằng Tô bà bà đã chết sao? Giờ ta sẽ nói cho ngươi biết. Bởi vì ta hiểu rõ một chuyện nếu nói rằng họ còn sống, ba mẹ con họ sẽ không còn con đường sống. Để che dấu chuyện xấu mà mình phạm phải, chắc chắn ngươi sẽ giết người diệt khẩu!”
Nhân lúc Lục Trực đang sững sờ và chưa kịp phản ứng lại, lão ta hỏi thẳng: “Chẳng lẽ không đúng à?
Bạn cần đăng nhập để bình luận