Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 621: Chương 621

“Ông nội, đại ca, chúng ta nên bồi thường cho cô và tiểu thúc, đối xử thật tốt với họ.” Lục Sơ Linh đề nghị.
Lục Mặc đồng ý với lời nói của Lục Sơ Linh. Điều họ cần làm nhất bây giờ là đoàn kết với nhau thành một gia đình yêu thương lẫn nhau, sau đó cùng nhau đối phó với Diệp Hổ, chắc chắn không để cho gian kế của lão ta được thực hiện.
Lục Trực lắc đầu vẻ áy náy: “Không thực tế lắm, huynh muội họ không thể tha thứ cho ta đâu, và ta cũng không ước mong rằng họ sẽ tha thứ cho mình. Lần này ta đến đây vốn là để tận mắt chứng kiến nàng xuất giá, chỉ nhìn lén thôi đã là tốt lắm rồi. Không ngờ rằng lại đụng phải Diệp Hổ, khiến tình hình trở nên thế này. Một đám cưới tốt đẹp vui vẻ như thế, vậy mà lại bị ta đây làm cho lộn xộn hết cả.”
Lục Trực cũng không quên nói thật với Lục Mặc rằng, ông ta đã từng điều tra và theo dõi hai huynh muội họ. Vì không muốn bỏ qua đại hôn của Diệp Xu, nên trong khoảng thời gian này, ông ta luôn hỏi thăm tin tức khắp nơi, chú ý đến mọi hành động của hai huynh muội Lục Mặc, Lục Sơ Linh, đồng thời còn có cả hướng đi của cha con Lâm Phong của Vạn Hoa sơn trang, sau đó mới theo chân bọn họ đến nơi này.
Sau khi ở ẩn, ông nội vẫn không muốn hỏi gì đến thế sự. Vậy mà giờ với Tô bà bà, cô và tiểu thúc, ông nội lại tốn bao nhiêu tâm tư, vượt qua bao nhiêu trắc trở như vậy, có thể nói là ông nội thật sự rất quan tâm đến họ.
Lục Mặc cũng hiểu được cách làm ấy của ông nội. Sao có thể chia cắt được huyết mạch thân tình, huống chi ngài còn từng làm chuyện có lỗi với ba mẹ con họ như thế.
Lục Mặc đề nghị dẫn Lục Trực đến gặp Diệp Xu và Tống Thanh Từ.
Do dự một lát, song Lục Trực vẫn lắc đầu: “Đã xảy ra chuyện ồn ào thế rồi, nếu ta còn xuất hiện trước mặt nàng nữa, sẽ chỉ làm nàng thêm khó xử mà thôi. Giờ ta sẽ lập tức lên đường rời đi.”
Lục Trực lấy từ trong hành lý ra một chiếc hộp cỡ lòng bàn tay và đưa cho Lục Mặc. Ông ta lệnh cho Lục Mặc rằng nếu có thể, hãy đưa nó cho Diệp Xu, đây là món quà mà ông ta chuẩn bị cho tân hôn của nàng.
“Nếu nàng không muốn, các ngươi cũng đừng có ép.” Lục Trực đặc biệt dặn dò thêm.
Thấy người từ trước đến nay luôn chức cao quyền trọng, tính tình kiêu ngạo như ông nội, giờ lại trở nên khiêm nhường và nhân nhượng như vậy, trong lòng Lục Mặc và Lục Sơ Linh đều rất buồn. Hai người họ rất muốn giữ Lục Trực ở lại, nhưng họ biết rằng mình không có quyền gì để yêu cầu lão nhân gia ở lại cả, vì hết thảy những việc ông đang làm đây đều là vì Diệp Xu. Giờ đang là đại hôn của Diệp Xu, chuyện cưới hỏi đương nhiên phải được xếp hàng đầu và cũng quả thật nên được vui vẻ, chứ không nên làm cho người ta xấu hổ thêm.
Sau khi tiễn bước Lục Trực, hai huynh muội họ lần lượt quay về Tống trạch.
Đám người Phong Lễ Hòa và Mộ Dung Dật đã trở lại từ lâu, giờ mọi người đang tập trung hết ở phòng Lục Mặc và đợi chờ trong yên lặng. Thấy hai huynh muội họ về, mọi người đều đứng dậy, nhìn về phía Lục Mặc.
“Ông nội đã rời đi rồi.” Lục Mặc nói.
“Đã giải thích rõ mọi chuyện chưa?”
Sở Nguyệt tò mò hỏi, song lập tức nhận được ánh mắt ra hiệu của Mộ Dung Dật. Nàng ta lập tức ngoan ngoãn đứng sang một bên, thật sự không nói thêm một câu nào nữa.
“Tất cả đều rõ ràng rồi! Diệp Xu và Tô Nhược thật sự là cô và tiểu thúc của ta. Xin thứ lỗi cho ta vì không thể giải thích nguyên do cho mọi người được.” Lục Mặc thẳng thắn với mọi người, sau khi báo cho họ biết, hắn ta bèn chắp tay và cảm tạ sự giúp đỡ ban nãy của mọi người.
“Chúng ta đều là bằng hữu, không cần khách sáo làm gì. Còn chưa chúc mừng ngươi và Sơ Linh có thêm hai người tốt đây, là chuyện tốt đó.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận