Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 623: Chương 623

Khi Lục Mặc lấy ra món quà mà Lục Trực tặng, Diệp Xu từ chối ngay tức khắc.
“Nếu ngươi ép buộc, mọi người đều sẽ cảm thấy khó chịu. Cũng giống như lúc này khi phải gọi ta là cô vậy, trong lòng các ngươi cũng cảm thấy không dễ chịu gì.”
Diệp Xu nói với Lục Mặc và Lục Sơ Linh rằng tuyệt đối đừng vì mối quan hệ thân tình này mà cố sức để làm gì cả.
“Trước đây chúng ta sống với nhau thế nào thì giờ vẫn cứ sống như thế là được, cứ để mọi thứ thuận theo tự nhiên. Không hợp nhau thì tách nhau ra, còn nếu mà hợp thì cứ để vậy, ai cũng không cần phải miễn cưỡng.”
Lục Mặc và Lục Sơ Linh đều rất ngạc nhiên trước cách xử lý của Diệp Xu, song họ cũng hiểu. Thật ra cứ để mọi chuyện thuận theo tự nhiên như vậy cũng tốt, thật sự không còn cảm giác gò bó hay ngại ngùng gì. Chỉ là khi quay về giải thích với ông nội, chắc chắn lão nhân gia ngài sẽ thất vọng, đau lòng. Nhưng nếu so với tất cả những gì mà Tô bà bà đã phải gánh chịu thì chút thất vọng và đau lòng ấy của ông nội cũng chẳng đáng là bao.
Trang Phi ở đằng xa hét lớn, nói sủi cảo đã chín rồi.
Diệp Xu cười nói với Lục Mặc và Lục Sơ Linh: “Ăn sủi cảo trước đã, để nguội sẽ không ngon.”
Một lát sau, mọi người ngồi quây lại thành vòng tròn, trông cực kỳ náo nhiệt. Sủi cảo thì cứ hết mâm này đến mâm kia được bưng lên bàn, chúng bốc khói nghi ngút. Chiếc nào cũng óng ánh long lanh với chiếc bụng nhỏ căng phồng, trông như đĩnh vàng. Bát đũa đã sẵn sàng, chỉ cần nước chấm nữa thôi là có thể ăn được.
Không thể coi thường nước chấm khi ăn sủi cảo, nó chính là chỗ tinh túy, dệt hoa trên gấm của sủi cảo. Diệp Xu đã chuẩn bị ba loại nước chấm cho mọi người.
Nước chấm đầu tiên là loại thông dụng nhất, có giấm, tỏi giã nhuyễn và tương. Loại thứ hai là nước chấm vị hải sản, xào qua tôm khô rồi cho thêm tỏi giã nhuyễn, hành lá, hẹ, dầu hào, tương và dầu vừng, vị vô cùng thơm ngon. Loại thứ ba là vẩy dầu vào vừng trắng, hành lá băm nhỏ, tỏi giã nhuyễn, hạt tiêu, bột cay, sau đó lại thêm tương, giấm chua, dầu vừng rồi bỏ thêm lạc đã băm nhỏ vào. Nước chấm này dùng rất nhiều nguyên liệu, vậy nên cũng thơm nhất, mặn cay đậm đà, mang đến cho vị giác nhiều tầng cảm nhận.
Giới thiệu hết các loại nước chấm xong, Diệp Xu để mọi người lựa chọn theo khẩu vị của mình. Hầu hết mọi người đều chọn loại nước chấm thứ ba, sau khi chấm sủi cảo vào nước chấm một hồi rồi cho vào miệng, hương vị ấy ngây ngất khiến ai cũng không thể không nhắm mắt lại thưởng thức.
Tống Thanh Từ nếm thử cả ba loại nước chấm, hắn không muốn bỏ qua bất cứ thứ gì mà nữ nhân nhà mình làm ra cả.
Những người trong bàn ăn đều là người luyện võ, họ vốn ăn nhanh hơn người bình thường. Người khác ăn một miếng một chiếc sủi cảo, giờ đã bốn, năm cái vào bụng rồi, cũng chỉ có Tống Thanh Từ “chỉ lo thân mình” mới ăn một cách nhã nhặn, đến giờ mới chỉ được một cái, không hề bị hoàn cảnh xung quanh ảnh hưởng một chút nào.
Sau khi ăn sủi cảo rau hẹ, khó mà tránh khỏi việc miệng bị nặng mùi. Diệp Xu đã có chuẩn bị từ trước, sau bữa ăn, nàng mang kẹo bạc hà ra chia cho mọi người, dùng cho hơi thở thơm mát hơn.
Bạc hà trong chiếc kẹo bạc hà này được lấy từ lá cây bạc hà mọc hoang ở vùng ẩm ướt gần núi Thăng Dương Cung. Chúng được hái khi lá non nhất, phơi khô, nghiền thành bột rồi cho vào đun sôi với nước đường. Sau đó lại cho vào khuôn rồi dàn phẳng, đến khi nguội thì cắt thành từng miếng, vậy là thành kẹo bạc hà. Rất ít người thời cổ đại có thể làm ra được loại kẹo này, cho nên không ai trong số những người ở đây từng ăn nó cả.
Mọi người nghe bảo có loại kẹo có thể làm thơm mát hơi thở thì đều cảm thấy khó tin. Nhưng nếu điều này do Diệp Xu nói ra, vậy thì họ cũng không thể nghi ngờ gì, thậm chí còn rất tin tưởng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận