Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 628: Chương 628

Không bao lâu sau, Tống Thanh Từ bưng canh trứng gà tới.
Canh trứng có màu vàng, bề mặt mịn màng, nhìn vô cùng tươi ngon.
Diệp Xu lập tức khen ngợi Tống Thanh Từ làm không tệ: “Có thể thấy lời vừa rồi của chàng quá khiêm tốn.”
“Nếm thử đi.” Tống Thanh Từ đưa thìa và chén đến trước mặt Diệp Xu.
Diệp Xu dùng thìa múc canh trứng gà trong chén lớn, sau đó bên trong lập tức có dịch trứng màu vàng nửa chín chảy ra.
Diệp Xu: “...”
Tống Thanh Từ nhìn canh trứng gà, hỏi Diệp Xu: “Đây là... Không chín sao?”
“Chính là không chín.” Diệp Xu khẳng định.
Tống Thanh Từ muốn bưng canh trứng gà về hấp lại một lần nữa.
“Thôi, đừng giày vò nữa.” Diệp Xu sợ gây quá nhiều phiền phức cho Tống Thanh Từ, thì hắn thật sẽ sự thù.
“Không muốn ăn canh trứng ta làm sao?” Tống Thanh Từ nhìn Diệp Xu, ánh mắt vô cùng nghiêm túc hỏi ngược lại.
Diệp Xu dưới ánh mắt “đe dọa” của đại ma đầu, nàng vô ý thức gật đầu. Nếu không gật đầu, thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Tống Thanh Từ cười, bảo Diệp Xu đợi một chút, sau đó hắn bưng canh trứng gà rời đi.
Sau một nén nhang, Tống Thanh Từ lại bưng canh trứng gà về. Lúc này đây, bề mặt canh trứng lồi lõm không bằng phẳng, cũng không đủ mềm, rõ ràng chính là trạng thái hấp chín. Hơn nữa trong quá trình hấp, có lẽ là sợ không chín, còn khuấy hai lần, mới có thể dẫn đến bề ngoài không được bằng phẳng như vậy.
“Không tự mình xuống bếp, thì không biết món này khó nấu đến mức nào, bây giờ ta đã hiểu được tay nghề của Xu Nhi có bao nhiêu hiếm có.” Tống Thanh Từ nhịn không được hỏi Diệp Xu, vì sao nàng làm trứng hấp trong chén mà bề ngoài có thể trơn nhẵn non mịn, bên trong còn chín đều như vậy.
“Canh trứng hấp chỉ có hai bước chính, một là khuấy thêm nước, hai là phải khống chế lửa. Sau khi tắt lửa, thì phải ninh trong nồi thêm một lúc.”
Tống Thanh Từ nghiêm túc gật đầu, muốn làm lại.
“Quên đi, cái này có thể ăn, chỉ cần là chàng làm thì chính là mỹ vị nhân gian.” Diệp Xu cũng không muốn giày vò Tống Thanh Từ nữa, ngoảnh đầu lại sợ hắn tới trả thù, lập tức trái lương tâm mà khen ngợi.
Diệp Xu dùng thìa múc một miếng canh trứng gà quá chín, cố ý đưa vào miệng trước mặt Tống Thanh Từ, sau đó tiếp tục trái lương tâm gật đầu khen ngợi. Nhưng thật ra trong lòng đã chửi bới tám trăm lần, đây thực sự là canh trứng gà khó ăn nhất mà nàng từng ăn, mùi vị kém đến mức giống như đang cắn một miếng mướp già.
Bây giờ rốt cuộc là nàng giày vò Tống Thanh Từ, hay là Tống Thanh Từ giày vò nàng?
Ôi.
Diệp Xu thở dài ở trong lòng.
Dù sao nàng đã khoe khoang trước mặt Trang Phi xong rồi, Diệp Xu cũng lười mạo hiểm đi giày vò Tống Thanh Từ. Diệp Xu để Tống Thanh Từ nên làm gì thì làm.
“Bây giờ điều ta nên làm, là làm... Không, là hầu hạ nữ chủ nhân của ta.” Trang Phi rời đi, Tống Thanh Từ nói chuyện càng càn rỡ hơn. Rõ ràng nói ra những lời hạ lưu, nhưng giọng điệu vẫn ưu nhã tiếp tục hỏi Diệp Xu, còn sắp xếp gì nữa không.
Diệp Xu đỏ mặt nói: “Không có sắp xếp, chàng có thể đi nghỉ ngơi.”
“Vậy thì làm sao mà được, ta thấy chủ nhân có chút mệt rồi, sao có thể không ở bên cạnh hầu hạ. Chủ nhà có muốn ngủ bù không? Ta vừa lúc có thể làm ấm giường cho chủ nhân của ta, giống như đêm qua.” Giọng điệu của Tống Thanh Từ dịu dàng, đề nghị càng ngày càng được voi đòi tiên.
Diệp Xu kiên quyết từ chối: “Không, không cần!”
Tối hôm qua đến bây giờ chân nàng vẫn còn hơi nhũn và đau nhức.
“Vậy ta đấm lưng cho chủ nhân.”
Diệp Xu: “Ta nói rồi, không cần.”
Chàng đâu phải đấm lưng bóp vai, rõ ràng là giở trò, sờ loạn khắp nơi!
Tống Thanh Từ không nói lời nào, chỉ yên lặng nhìn Diệp Xu. Giống như một con chó bị chủ nhân ghét bỏ, mê mang, không còn chỗ an thân.
Thực ra nói đến sắp xếp, Diệp Xu đã có một ý tưởng. Bọn họ chắc chắn sẽ không ở trong tòa trạch Phượng Dương này lâu, đám người Diệp Hổ đã biết nơi này, trong vòng một hai ngày nữa sẽ rút lui.
Bạn cần đăng nhập để bình luận