Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 635: Chương 635

Nhưng nàng vẫn ra vẻ kinh ngạc, quay đầu cố ý hỏi Tống Thanh Từ, có phải đã biết chuyện này từ lâu rồi không.
“Vậy sao chàng không nói cho ta biết? Ồ, chàng không tin ta!” Diệp Xu bắt đầu hỏi rồi trách.
Tống Thanh Từ cười: “Xu Nhi không phải đã lường trước rồi sao? Vậy tại sao ta phải nói nhiều lời vô nghĩa.”
Ngày hôm qua ở cửa hàng điểm tâm thấy Lục Mặc đến mua nhiều lương khô và điểm tâm như vậy, Diệp Xu đã hơi nghi ngờ. Nếu Lục Mặc chỉ đơn thuần mang phái Hoa Sơn đi tham gia đại hội Luận Kiếm, thì không cần phải mua nhiều điểm tâm như vậy. Dù sao tuyển minh chủ võ lâm là cuộc đọ sức giữa các cao thủ, không liên quan gì đến phần lớn đệ tử của phái Hoa Sơn.
Giá của lương khô không rẻ, nhưng thứ này chữa đói rất hiệu quả, một khối nhỏ có năng lượng rất lớn. Mang thứ này đi ăn tiện nhất là lúc ẩn núp trước khi đánh giặc,. Cho nên Diệp Xu đoán Lục Mặc đột nhiên mua số lượng lớn như vậy, nỡ bỏ ra hơn nghìn lượng bạc, là vì muốn cho mọi người ăn ngon trước khi làm việc lớn.
Diệp Kiều còn cố ý đề nghị muốn đến Bát Lý Bảo góp vui ở trước mặt Lục Mặc và Mộ Dung Dật, nhưng cả hai người đều vội vàng ngăn cản nàng. Bởi vậy, càng thêm chứng thực suy đoán trong lòng Diệp Xu.
Diệp Xu cũng cố ý đưa ra đề nghị muốn đi Bát Lý Bảo với Đại Ma Đầu, nhưng lại bị đại ma đầu ngăn cản để làm “chuyện nghiêm túc”, Diệp Xu đoán được đại ma đầu cũng đã biết chuyện này.
Nàng “chịu nhục” cả đêm, chính là vì chờ xem hôm nay xảy ra chuyện gì, để trách Tống Thanh Từ, kết quả hắn đã nhìn thấu nàng. Trời ơi, trời đất ơi, chuyện chấn phu cương của nàng rốt cuộc khi nào có thể thực hiện được?
“Bọn họ làm rất bí mật, ta cũng không nhận được tin tức chính xác, nhưng cũng giống như nàng suy đoán.” Tống Thanh Từ nhẹ nhàng giải thích nói: “Cũng không có gì kỳ lạ hết, nếu chúng ta biết, thì chỉ sợ bên Bách Hiểu Đường cũng sẽ biết.”
Diệp Xu gật đầu phụ họa, ngẫm lại như vậy cũng có lý.
Lục Mặc bọn họ bày mưu tính kế nhất định sẽ không nói cho quá nhiều người biết việc này. Những đệ tử tham gia tấn công các đại môn phái Lăng Vân Bảo, ngay từ đầu chắc chắn cũng không biết, có lẽ đều cho là tới tham gia đại hội Luận Kiếm. Hôm nay đột nhiên tấn công Lăng Vân Bảo, tất là thông báo tạm thời đều đến từ chưởng môn.
“Chúng ta có biết hay không không quan trọng, quan trọng hơn là bọn họ thật sự có thể đánh hạ Lăng Vân Bảo. Lăng Vân Bảo dễ thủ khó công, cơ quan trận pháp rất nhiều, chỉ sợ bọn họ...” Diệp Xu tỏ ra hơi lo lắng, lo lắng cho sự chuẩn bị của bọn họ chuẩn trong nửa năm vẫn chưa đủ.
“Có thể.” Tống Thanh Từ nhắc nhở Diệp Xu đừng quên, Mộ Dung Dật chính là nam chính trong sách, nên như nàng nói, bản thân hắn ta có hào quang khác với người thường, gặp nguy hiểm sẽ biến thành may.
Diệp Xu sửng sốt một chút, cảm thấy lời này của Tống Thanh Từ có chút diễn, nàng kiểm tra còn cho rằng hắn cũng xuyên tới.
Sau khi bát đũa và điềm tâm được thu dọn, Triệu Lăng bưng rượu hoa đào đã chuẩn bị lên, chén ngọc bình ngọc, ăn cùng với đậu phộng, điểm tâm và hạt dưa, vừa uống rượu vừa chờ nghe náo nhiệt rất thích hợp.
“Ăn đồ ăn lạnh dạ dày dễ bị lạnh, thấy nàng thích uống cái này, nên ta bảo người ta làm thêm chút.” Tống Thanh Từ rót rượu cho Diệp Xu, để nàng nếm thử xem so với rượu hoa đào của cửa hàng trang sức thì thế nào.
Diệp Xu nhấp một ngụm, tâm tình vui vẻ, gật đầu tán thưởng: “Rất ngon, hoa đào có mùi vị nồng đậm hơn, cũng ngọt hơn, hoa đào và gạo đều ngon hơn, cho nên rượu mới dễ uống như vậy.”
“Nàng rất biết phân biệt hàng tốt hàng xấu.” Tống Thanh Từ khen ngợi.
Mặc dù rất nhiều nhân sĩ võ lâm đã rời đi, nhưng có không ít dân chúng nghe nói chuyện Lăng Vân Bảo bị tấn công nên cũng đến bên này chờ tin tức. Cho nên trong đại sảng có rất nhiều khách, hơn nữa càng ngày càng náo nhiệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận