Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 638: Chương 638

Ba người Lục Mặc mang theo một thân đẫm máu nhảy xuống ngựa, dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, đi vào khách điếm, tìm đến chỗ ở của Diệp Xu và Tống Thanh Từ, sau đó đi thẳng đến chỗ bọn họ. Khách vây xem trong khách điếm lập tức nhường ra một con đường, nín thở nhìn theo bọn họ.
Lục Mặc dẫn đầu đi tới trước mặt Diệp Xu.
“Chúng ta san bằng Lăng Vân Bảo.” Trong giọng nói trần thuật mang theo hơi thở hổn hển, có thể thấy được lúc hắn ta chạy tới có bao nhiêu lo lắng.
Đây là lần đầu tiên Diệp Xu thấy Lục Mặc nhếch miệng lộ răng cười, có thể nhìn ra được hắn ta rất vui vẻ, mặc dù trên mặt có sự mệt mỏi và trên cánh tay phải có một vết kiếm nông.
Sau một lúc yên tĩnh, cả đại sảnh đồng loạt phát ra tiếng hoan hô đinh tai nhức óc.
“Đa tạ dượng cô!” Lục Mặc hành lễ trong tiếng ồn ào náo nhiệt.
Lần này gọi dượng cô hoàn toàn không xấu hổ như lần đầu tiên, cực kỳ tự nhiên.
Mộ Dung Dật cùng nhau hành lễ.
Phong Lễ Hòa thấy thế cũng nói lời cảm ơn theo, hắn ta không giống Lục Mặc và Mộ Dung Dật có nguyên nhân cá nhân nên đi nói cảm ơn. Hắn ta là vì những người trong thiên hạ từng bị Lăng Vân Bảo khi dễ mà cảm tạ. Nếu như không có tin tức về Bách Hiểu Đường và Lăng Vân Bảo, Tống Thanh Từ cung cấp trước đó, cho dù có các đại môn phái tập hợp lại, thì cũng rất khó có thể diệt trừ Lăng Vân Bảo trong thời gian ngắn, mặc dù có thể kiên quyết đánh xuống, nhưng nhất định sẽ phải chịu tổn thất rất thảm trọng, chắc chắn sẽ không thoải mái như bây giờ.
Diệp Xu không nói gì, chỉ cười nhìn về phía Tống Thanh Từ. Bởi vì nàng không có góp chút lực gì ở đây, đều là Tống Thanh Từ hỗ trợ, cho nên đám người Lục Mặc nói cảm tạ, lẽ ra phải do Tống Thanh Từ trả lời mới đúng.
“Khách sáo rồi.”
Tống Thanh Từ bình tĩnh lạnh nhạt nói, nhưng Diệp Xu nhìn ra được hắn rất thích cách xưng hô của Lục Mặc với hắn.
Đám người Lục Mặc biết bọn họ ở đây quá làm người ta chú ý, cho nên ba người nhanh chóng rời khỏi khách điếm.
Đêm hôm đó, thế tử Yến Vương vì an ủi dân chúng Dương Châu mà đã tặng rượu và bánh tiêu tai cho mọi người ở cửa phủ. Dân chúng tự giác ăn mừng, cả thành vui vẻ, chiêng trống vang trời. Mặc dù là thanh minh, nhưng lại không hề vắng vẻ, mọi nhà đều náo nhiệt như lễ mừng năm mới.
Thế tử Yến vương mời đám người Lục Mặc đến Quan Tinh Lâu cao nhất trong thành Dương Châu ăn rượu ngắm cảnh, Lục Mặc cũng mời Diệp Xu và Tống Thanh Từ đến. Bởi vì đều là nhân sĩ võ lâm, cho nên thế tử Yến vương cũng không câu nệ mọi người, tối nay không nói đến quy củ và lễ tiết, chỉ cần vui vẻ chúc mừng thắng lợi là được.
Đúng giờ tỵ, trong thành bắn pháo hoa. Đầu tiên là một chùm ánh sáng nhanh chóng bay lên trời, sau đó đột nhiên nổ tung thành những đóa hoa trên bầu trời đêm, tiếp theo từng chùm lại từng chùm sáng đuổi theo bầu trời đêm và liên tục nở rộ, làm nổi bật lên màn đêm rực rỡ tràn đầy màu sắc với ánh sáng vàng chói mắt. Loáng thoáng có thể nghe được tiếng hoan hô của dân chúng và mấy đứa nhỏ ở gần đó.
Diệp Xu và Tống Thanh Từ được chiêu đãi với thân phận là thân thích của Lục Mặc, ở trong đám người cũng không bắt mắt, hai người chỉ đứng ở một góc tối yên tĩnh trong Quan Tinh lâu, lẳng lặng dựa vào nhau, lắng nghe tiếng ồn ào huyên náo của những người xung quanh, xem pháo hoa rực rỡ trên bầu trời.
Năm tháng êm đẹp, chính là như thế. Chỉ cần có người mình yêu bên cạnh, thì ở đâu cũng là phong cảnh.
Trang Phi và Triệu Lăng đều đi theo. Trang Phi thấy cô nương nhà mình và cô gia dựa vào nhau, thì vừa vui vẻ vừa hâm mộ, lấy tay chọc Triệu Lăng bên cạnh, muốn hắn ta cũng nhìn một chút.
Triệu Lăng liếc mắt nhìn một cái, rồi thu hồi ánh mắt, và tiếp tục nhìn pháo hoa trên bầu trời với sắc mặt khô khan.
Bạn cần đăng nhập để bình luận