Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 64: Chương 64

Vì chứng minh sự lợi hại của Thiên Cơ Các, Thạch Thiên Cơ cố ý thả một con chim vào để thí nghiệm, vào khoảnh khắc con chim bay tới trung tâm, đã bị một các ngân châm bằng rễ cây và một mũi tên bắn trúng, rơi xuống chết trên mặt đất. Con chim này không lớn bằng một nắm tay của con người, một con chim nhỏ như vậy trong nháy mắt đã bị bắn trúng, huống chi là một con người cao lớn hơn. Chỉ sợ người đi vào chưa kịp thở một hơi, lập tức đã bị bắn chết.
Thạch Thiên Cơ dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, đã đặt bí tịch Huyền Âm Thần Công vào một chiếc hộp đặt ở trung tâm Thiên Cơ Các.
Bốn chìa khóa của bốn cánh cửa, đều được chế tạo đặc biệt, nhưng chỉ có duy nhất một cái. Sau khi Liễu Không đại sư khóa bốn cánh cửa xong, thì đưa chìa khóa của bốn cánh cửa này cho Thạch Thiên Cơ.
Thạch Thiên Cơ để lại cho bản thân một chiếc chìa khóa, ba cái còn lại thì đưa cho ba cao thủ bảo quản. Một chiếc đưa cho bên Xích Cước song hiệp, một chiếc đưa cho Mạc Vũ Trúc bên phái Nga Mi, một chiếc cuối cùng Thạch Thiên Cơ đưa cho Diệp Xu.
“Vẫn là nên giao cho một người đức cao vọng trọng thì tốt hơn.” Diệp Xu biết cuối cùng bí tịch cũng bị trộm mất, người bị hoài nghi nhất chính là người giữ chìa khóa, nàng không muốn dính dáng đến chuyện này.
Thạch Thiên Cơ cười nhạo một tiếng, đưa chiếc chìa khóa còn lại cho Liễu Không đại sư. Cánh cửa của Thiên Cơ Các này, sẽ được bảo vệ bởi cao thủ tứ phương.
Cướp một chiếc bên người Thạch Thiên Cơ đã khó như đi lên trời rồi, huống hồ Xích Cước song hiệp, bên Mạc Vũ Trúc cũng như vậy, đã khó càng thêm khó. Mọi người ở đây đều nhất trí cho rằng Thạch Thiên Cơ đặt bí tích ở Thiên Cơ Các, là một hành động phi thường đúng đắn.
Ba ngày sau, dưới sự gợi ý của Diệp Xu, người gần như tái xanh vì ăn chay, cuối cùng trước ba ngày Mộ Dung Dật cũng tìm ra hung thủ giết hại Vu Hồng Liên―Lâm Nhược Lan, thiên kim tiểu thư của Vạn Hoa sơn trang.
Mộ Dung Dật lập tực triệu tập mọi người, tuyên bố hung thủ là ai. Trước ánh mắt nghi ngờ lẫn tò mò của mọi người, hung thủ Lâm Nhược Lan giả vờ vô tội hỏi chứng cứ ở đâu, Mộ Dung Dật mới bắt đầu trình bày kết quả trinh thám của bản thân.
“Mục đích lần này giáo chủ chủ Hồng Liên giáo tới Pháp Hoa Tự cũng không phải――”
“Nếu đã tìm được hung thủ, người của Hồng Liên giáo có thể rút đi, chúng ta có thể lập tức xuống núi phải không?” Diệp Xu không để ý những lời của Mộ Dung Dật nói, mà quay đầu hỏi Sở Nguyệt.
“Đương nhiên, chỉ cần hắn ta thật sự điều tra ra hung thủ là ai.” Sở Nguyệt bất mãn mà trừng mắt nhìn Diệp Xu, ở thời điểm Mộ Dung Dật đang nói chuyện mà nàng lại cắt ngang.
Mộ Dung Dật tiếp tục giải thích: “Thật ra, mục đích lần này giáo chủ Hồng Liên giáo tới Pháp Hoa Tự không phải vì ――”
Kẹt!
Rầm rầm!
Diệp Xu dẫn theo một đám thuộc hạ hấp tấp rời đi, khiến mấy cái bàn xung quanh phát ra tiếng vang.
Lần thứ hai Mộ Dung Dật chậm rãi hít thở sâu, khi hắn ta xác định Diệp Xu không có ý định quay trở lại nữa, mới dám mở miệng tiếp tục giải thích thân thế thật sự của Lâm Nhược Lan, người này là con gái của Vu Hồng Liên, nguyên nhân gây ra chuyện này là đoạn nghiệt duyên của hai mươi năm về trước…
Sau khi Mộ Dung Dật nói hết tất cả suy luận mà hắn ta biết, mọi người đều thổn thức chuẩn bị tán thưởng Mộ Dung Dật một phen, thì một gã sai vặt hồng hộc chạy vào, một đầu mồ hôi hành lễ với Sở Nguyệt.
“Bảo chủ nhà tiểu nhân muốn hỏi Thánh cô, hiện tại có phải nên bỏ lệnh cấm bên ngoài hay không?”
“Hối thúc hối thúc hối thúc, chỉ biết hối thúc, nàng vội vàng đi đầu thai à?” Sở Nguyệt táo bạo mà rống một tiếng, nàng ta thật muốn dùng roi quất chết Diệp Xu. Sau khi nàng ta hạ hỏa, mới bất đắc dĩ mở thở ra một hơi, mệnh lệnh thuộc hạ rút nhân mã vây xung quanh Pháp Hoa Tự.
Bạn cần đăng nhập để bình luận