Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 641: Chương 641

“Ta không có.” Diệp Xu không còn cách nào khác lắc đầu nhìn Tống Thanh Từ trợn mắt nói dối: “Bệnh cũ của chàng lại tái phát, luôn cho rằng ta đang quyến rũ chàng, ta thích chàng.”
Tống Thanh Từ đột nhiên dừng bước, chăm chú nhìn Diệp Xu: “Cho nên nàng cũng không thích ta?”
“Không, ta thích, ý của ta nói là...”
Tống Thanh Từ bỗng nhiên cười rộ lên, trong ánh mắt có ánh sáng dịu dàng, mày khẽ cong lên, nụ cười dịu dàng xinh đẹp như gió xuân, hoàn toàn khiến người ta không thể dời mắt.
Diệp Xu ngây ngẩn cả người.
Ngay sau đó, hắn đến gần và hôn lên trán nàng.
“Oa - nhìn kìa! Ca ca và tỷ tỷ đang hôn nhau!” Trong ngõ nhỏ có ba đứa nhỏ trốn ở đó, nhìn thấy một màn này thì đứng lên, sôi nổi nghịch ngợm, vì bọn họ bắt được một chuyện bí mật của người lớn mà vui vẻ.
Diệp Xu đỏ mặt, vội vàng đẩy Tống Thanh Từ ra. Ai ngờ Tống Thanh Từ đột nhiên khom người, nhanh chóng vén mạng che mặt trên mặt nàng lên, hôn lên môi nàng.
Khoảnh khắc môi họ chạm vào, dường như có dòng điện lóe lên, mặt Diệp Xu càng đỏ hơn, càng dùng sức muốn đẩy Tống Thanh Từ ra.
“Có trẻ con ở đây.”
Thân thể Tống Thanh Từ không bị Diệp Xu đẩy ra một chút nào, khóe miệng hắn nhếch lên nụ cười xấu xa, sau khi đứng thẳng người thì nói với ba đứa nhỏ kia: “Cái này mới gọi là hôn, học một chút đi.”
Ba đứa nhỏ ngây người, sau một khắc thì sợ tới mức oa oa kêu to, xoay người chạy vào trong ngõ gọi nương.
Tống Thanh Từ cười ha ha, hiếm hoi mới cười to thành tiếng như vậy.
Diệp Xu bất đắc dĩ liếc hắn một cái, lúc này đại ma đầu thật đúng là một đứa nhỏ ba tuổi, vậy mà lại so đo với mấy đứa nhỏ bình thường, lại còn so đo vui vẻ như vậy.
“Ba đứa trẻ rất vui vẻ.” Tống Thanh Từ nói.
Diệp Xu gật đầu phụ họa, sau đó mới phản ứng lại lời này của Tống Thanh Từ hình như còn có hàm ý khác. Tật xấu đỏ mặt này của nàng chỉ sợ là sẽ không khỏi.
Ngày hôm sau, Diệp Xu ăn mặc chỉnh tề chuẩn bị ăn điểm tâm, còn không thấy Trang Phi đâu.
“Tám phần là tối hôm qua ngủ không ngon, nên bây giờ mới không dậy được.”
Tiểu nhị trong tiệm lấy nước tới, nghe Diệp Xu hỏi Trang Phi, thì nói cho Diệp Xu, tối hôm qua đúng lúc hắn ta ở trên đại sảnh phụ trách trông cửa hàng. Nửa đêm, thì thấy Trang Phi bắt đầu đau bụng, chạy mấy lần vào nhà xí, còn hỏi hắn ta có thuốc chống tiêu chảy hay không.
Diệp Xu lo lắng Trang Phi bị đau bụng nghiêm trọng, sau khi gõ cửa hỏi tình huống không nghe thấy tiếng trả lời. Nàng cảm giác có gì đó không ổn, lập tức đẩy cửa xông vào phòng, thì thấy giường lộn xộn, bên trong đã không có người.
Sắc mặt của Triệu Lăng cực kỳ âm trầm, lập tức kiểm tra tình hình trong phòng. Sau khi vội vàng hỏi ảnh vệ cũng không có manh mối gì, sau đó lập tức rời đi và trở lại ngay sau đó.
“Gần nhà xí có dấu vết vật lộn.”
Nhà xí của khách điếm ở sân sau, cách tiền viện một đoạn. Nơi này có rất nhiều người tạp nham, ám vệ tập trung chú ý và bảo vệ đối tượng là Diệp Xu và Tống Thanh Từ, cho nên bọn họ cũng không đặc biệt chú ý đến những người khác đi nhà xí. Nửa đêm hôm qua nếu có cao thủ khinh công nhân cơ hội bắt Trang Phi đi, mà không khiến người ta chú ý cũng không phải là không có khả năng.
Tiểu nhị vội vàng đi lên lầu, đưa cho Diệp Xu một phong thư: “Mới vừa có một đứa nhỏ đưa thư tới, nói chỉ đưa cho khách quan ngài.”
Triệu Lăng thả người nhảy xuống lầu để đi điều tra đứa nhỏ đưa thư.
Diệp Xu liếc mắt một cái đã nhận ra trên thư là chữ viết của Diệp Hổ.
Trong thư chỉ có một câu: “Người ở chỗ ta, Tuyệt Tình Nhai, chỉ cho phép một người đến, nếu không người sẽ chết.”
Tống Thanh Từ khẽ liếc mắt nhìn nội dung thư, mặt không có chút thay đổi nào, chỉ lạnh nhạt rũ mắt xuống, cười một tiếng. Nụ cười này có ba phần lạnh lùng, bảy phần trào phúng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận