Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 651: Chương 651

Thì ra chỉ có mình ta thích, đấy chỉ là một trò đùa.
Trái tim vừa mới sống lại, đã bị những lời này bóp nát bấy, tứ chi xương cốt đều đau.
Nàng trên giường bắt đầu thống khổ vùng vẫy, nắm lấy ta, kéo xiêm y của ta, không ngừng hôn ta, hung hăng hôn, gần như điên cuồng.
Gân mạch của nàng đã đập đến cực hạn, nàng sắp chết.
Nữ nhân này đã lừa gạt ta, thật đáng xấu hổ.
Nhưng ta vẫn muốn cứu nàng, và tuân theo mong muốn của nàng, không sử dụng phương pháp nàng không muốn, làm hao hết tất cả nội lực của ta để bảo vệ trái tim nàng.
Không sao đâu, Diệp Xu.
Không phải nàng giả vờ yêu ta sao? Xin hãy tiếp tục giả vờ, giả vờ rằng một ngày nào đó nàng không thể phân biệt được mình đang giả vờ hay thật lòng, sau đó hoàn toàn yêu ta.
Vì vậy, từ đêm nay, mọi hành động của ta đối với nàng đều là âm mưu. Một ngày nào đó, ta sẽ khiến nàng sẵn sàng, mỗi đêm đều nói yêu ta.
Bây giờ, ta đã thực điện được âm mưu của mình, mỗi ngày có thể ăn những bữa ăn do chính tay nàng nấu, mỗi đêm có thể nghe thấy nàng nói yêu ta, hạnh phúc không gì sánh bằng.
...
“Diệp Xu, ta yêu nàng.”
Diệp Xu đang thái rau, chợt nghe Tống Thanh Từ ngẩn người một lúc lâu đột nhiên nói một câu như vậy, cười hỏi hắn: “Yêu bao nhiêu?”
“Thấu xương.”
Trong lời nói có chút thở dài, giống như nghẹn rất lâu sắp tang thương rồi.
Rõ ràng mỗi ngày bọn họ đều dính lấy nhau, nam nhân này hình như vẫn sợ nàng không biết hắn yêu mình.
“Vậy chàng còn không nhặt ra cho ta, phát cái gì ngốc? Yêu ta thì phải nhặt rau, biết không?” Hai mắt Diệp Xu cong cong cười rộ lên, dùng ngón tay lạnh lẽo mà nàng vừa chạm vào nước, điểm một cái vào chóp mũi Tống Thanh Từ.
Tống Thanh Từ dịu dàng cười một tiếng, thật sự ngoan ngoãn cúi đầu nhặt rau.
“Ta cũng yêu chàng, Tống Thanh Từ.
Nghiêm túc và chân thành, từ đầu đến cuối.”
Khi Diệp Xu mang thai đứa con đầu lòng, nàng ăn gì thì cũng nôn ra hết, cả người gầy cũng hơn trước một vòng.
Vài ngày sau khi thức dậy vào buổi sáng, Diệp Xu lại nôn một trận nữa, và bây giờ mới dừng lại. Nàng nhấp một ngụm nước ô mai chua nhỏ để giảm bớt cảm giác buồn nôn, sau đó bị Tống Thanh Từ nhét một miếng bánh hoa quế vào miệng. Không biết vì sao, lúc Diệp Xu mang thai, cứ ăn hoặc ngửi thấy cái gì khác đều sẽ dễ nôn, nhưng chỉ trừ bánh hoa quế là không.
Diệp Xu ngước mắt lên, lúc này mới phát hiện Tống Thanh Từ đang nhìn nàng với vẻ mặt ân cần. Tống Thanh Từ đang nhìn chằm chằm từng động tác nhai và phản ứng nuốt xuống của Diệp Xu, sau đó lại hỏi nàng cảm thấy như thế nào.
“Khá tốt.” Diệp Xu vỗ vỗ cái bụng đã nhô lên của mình, cũng sợ Tống Thanh Từ lo lắng, nên cười nói nàng không sao hết: “Nôn nghén là phản ứng bình thường, thân thể luyện võ khỏe mạnh này của ta nào dễ xảy ra vấn đề như vậy, qua khoảng thời gian này là sẽ tốt hơn thôi.”
“Lần trước nàng đã nói với ta điều này, nhưng đã nửa tháng trôi qua mà vẫn chưa có gì tiến triển gì hết. Ta xem nên đi mời Lâm Phong đến xem cho nàng một chút.” Tống Thanh Từ rất buồn bực vì chuyện này hắn không giúp gì được cho Diệp Xu.
Đây đã là lần thứ ba mươi tư Tống Thanh Từ đưa ra đề nghị này.
Diệp Xu không thể không tiến hành phủ quyết lần thứ ba mươi tư: “Lâm thần y là nhân vật gì, thần y người ta lớn tuổi như vậy còn giày vò người ta lặn lội từ xa đến đây chỉ để xem cho ta một vấn đề bình thường nôn nghén khi mang thai, quá là dùng người tài vào những việc nhỏ. Lại nói cho dù ông ấy đến xem, thì ta cũng chưa chắc sẽ tốt hơn, cho nên phải chờ thêm một chút nữa nha, chờ khi bụng lớn hơn một chút, là tốt rồi.”
Diệp Xu vỗ nhẹ vào tay Tống Thanh Từ, bảo hắn thật sự đừng lo lắng.
Tống Thanh Từ chần chờ lại nhìn Diệp Xu một cái, đương nhiên cuối cùng vẫn phải nghe lời nương tử nhà mình, gật đầu đồng ý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận