Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 654: Chương 654

Thân là con trưởng của cung chủ Thăng Dương Cung, Tống Mậu Nhiên có thiên phú dị bẩm, dung mạo xuất chúng, tuổi còn nhỏ đã cực kỳ thông minh lanh lợi, được mọi người khen ngợi, nhưng chỉ có phụ cha cậu nhóc là ngoại lệ.
Từ sau khi có muội muội, Tống Mậu Nhiên bắt đầu nghi ngờ cuộc sống.
Cậu nhóc thấy rằng cha mình không nghiêm khắc với tất cả con cái của mình, mà chỉ nghiêm khắc với cậu nhóc. Lúc đầu, cậu nhóc còn có thể an ủi chính mình, là muội muội vẫn còn nhỏ cần được đặc biệt chăm sóc, cho nên cha mới yêu thương cưng chiều với muội ấy như vậy.
Nhưng khi muội muội năm tuổi, đến tuổi bắt đầu luyện công, suy nghĩ nghi ngờ cuộc sống của Tống Mậu Nhiên lại trỗi dậy, hơn nữa còn mãnh liệt hơn trước.
Muội muội học võ, rõ ràng có thể làm được chuyện nhưng lại không muốn làm, cha cũng không ép muội ấy, nhưng cậu nhóc thì không được.
Muội muội kén ăn, không thích dùng bữa, cha cũng không ép muội ấy, nhưng cậu nhóc vẫn không được.
Muội muội... Tóm lại những chuyện tương tự, muội muội làm cái gì cũng đúng, còn cậu nhóc làm sẽ không được cha cho phép.
Đây cũng không phải là một mình cậu nhóc cảm thấy như vậy, ngay cả muội muội cũng thấy rõ được.
“Đại ca đừng tức giận, có lẽ là bởi vì ta giống nương, đại ca giống cha. Cha thích nương, không thích mình, cho nên mới như vậy.” Tống Mẫn Nguyệt học theo nương nhà mình an ủi cha, dùng giọng sữa an ủi đại ca nhà mình, hôn lên mặt cậu nhóc một cái.
Tống Mậu Nhiên im lặng, lý do này ngẫm lại có thể giải thích được. Muội muội quả nhiên tương đối giống nương, nhìn như chỉ có dáng vẻ thông minh biết đùa giỡn, nhưng thời điểm mấu chốt thì lại rất thông minh. Từ đó Tống Mậu Nhiên bỏ đi ý niệm trong đầu, chuyện này cũng không có biện pháp, đây là số mệnh, ai bảo mệnh cậu nhóc không tốt, cố tình lại lớn lên giống cha.
Nhưng khi nương sinh hạ nhị đệ có dáng vẻ giống cậu nhóc và tương đối giống cha, Tống Mậu Nhiên phát hiện mọi chuyện cũng không giống như lời lúc trước muội muội giải thích, cha vẫn chỉ nghiêm khắc với một mình cậu nhóc, còn với đệ đệ và muội muội đều tương đối thiên vị.
Tống Mậu Nhiên chỉ mới mười tuổi, mà mặt bắt đầu mỗi ngày đều u ám, trầm mặc ít nói, nghiễm nhiên giống như một tiểu ma đầu.
Diệp Xu nhận thấy tình huống gần đây của con trưởng không đúng nên đã kéo cậu nhóc một mình làm tư vấn tâm lý, kiên nhẫn hỏi nguyên nhân.
Sau khi biết được sự tủi thận của Tống Mậu Nhiên, Diệp Xu đành phải cùng giải thích cho cậu nhóc: “Con là con trưởng, con phải gánh vác trách nhiệm rất lớn. Cha con kỳ vọng rất cao vào con, cho nên đương nhiên sẽ yêu cầu nghiêm khắc hơn. Đừng nghĩ nhiều, cha con yêu con. Cha nói con tuổi còn nhỏ mà võ công của con ở Thăng Dương Cung đã sắp không có đối thủ, trong số những người cùng trang lứa có ai có thể so sánh với con? Cho dù nâng tuổi lên hai mươi tuổi, cũng sợ là không có con nhà ai có thể so sánh với đứa con ưu tú của ta. Cha con sao có thể không vui được chứ, chỉ là trên mặt nghiêm khắc, nên ngoài miệng không nói mà thôi.”
Tống Mậu Nhiên gật đầu, khắc sâu ý thức mình là con trưởng, phải gánh vác trách nhiệm không giống muội muội và đệ đệ, cậu nhóc thân là lão đại, không nên chỉ quan tâm và so sánh những thứ này. Cậu nhóc có dáng vẻ của đại ca, gánh vác tương lai của Thăng Dương Cung. Tống Mậu Nhiên lập tức cầm kiếm tiếp tục tập võ, cho dù còn đang đọc sách, nhưng vẫn kiên quyết không phụ sự kỳ vọng của cha dành cho mình.
Diệp Xu đánh chết cũng sẽ không nói, là bởi vì lúc trước nàng mang thai lão đại bị nôn nghén quá nặng, cho nên mới dẫn đến việc Tống Thanh Từ vẫn ghi thù, đối xử với con trai lớn nặng nề và nghiêm khắc như vậy.
Chạng vạng, khi Tống Thanh Từ làm việc từ bên ngoài trở về, Diệp Xu rất chính thức và nghiêm túc cảnh cáo Tống Thanh Từ: “Sau này không cho phép chàng đối xử với bánh quế hoa nghiêm khắc như vậy.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận