Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 79: Chương 79

Triệu Lăng, người đang ngủ ở phòng bên ngoài, lúc này cũng đã thức dậy, hắn vội vàng vào theo để giúp Tống Thanh Từ mặc quần áo.
Diệp Xu im lặng nhìn hai người họ.
Giả vờ, tiếp tục giả vờ, nó quá chân thực, nàng không thể tin rằng hai người này không cảnh giác chút nào.
Không ai có thể giả vờ mãi được!
“Đã muộn rồi, đi ra ngoài đã rồi mặc lại sau.”
Diệp Xu nắm tay Tống Thanh Từ đặt lên vai, quấn chặt quanh eo hắn, lập tức dẫn hắn nhảy lầu từ tầng hai.
Từ lầu hai nhảy xuống dưới cũng không mất nhiều thời gian, nhưng Diệp Xu bởi vì suy nghĩ nhiều nên cảm thấy rất lâu.
Ví dụ như lúc nàng siết chặt eo Tống Thanh Từ, không ngờ lại phát hiện eo của Tống Thanh Từ so với tưởng tượng của nàng săn chắc hơn, không gầy đến như vậy, cảm giác chạm vào thật sự rất thích..
Ví dụ như hương hoa mai mát lạnh trên người đại ma đầu, hắn không tắm sao? Sao trên người vẫn luôn có mùi hương này vậy?
Ví dụ như nàng không nên làm hành động như là ôm eo. Bởi vì đại ma đầu cao hơn nàng rất nhiều nên khi ôm eo nàng luôn phải dựa vào eo của đại ma đầu, khiến nàng càng ngửi thấy mùi mai hương lạnh từ đại ma đầu. Mùi này khiến nàng cảm thấy không được tự nhiên.
Cuối cùng nàng cũng đáp xuống đất và một giây trước khi tay nàng rút khỏi eo của đại ma đầu, Diệp Xu thậm chí đã nghĩ rằng: Nếu bây giờ nàng đột nhiên gãi đúng chỗ ngứa của đại ma đầu, có khi nào hắn sẽ phá vỡ hình tượng hiền lành mà cười trong điên cuồng không?
Đầu óc nàng thật sự cần được chữa khỏi, nàng thật sự nghĩ nhiều rồi.
Khi Diệp Xu rút 'Móng vuốt ma thuật' của mình, nàng đã gõ vào trán hắn.
Hành động này lập tức thu hút sự chú ý của Tống Thanh Từ. Tống Thanh Từ nghi ngờ nghiêng đầu và nhìn Diệp Xu một cách thờ ơ.
Diệp Xu ngẩng đầu lên và mỉm cười với hắn: "Chúng ta đã hạ cánh an toàn rồi."
"Ừm."
Giọng nói trầm thấp phát ra từ sâu trong cổ họng nghe có vẻ uể oải mệt mỏi nhưng lại có từ tính dễ chịu khi nghe.
Nghe thấy câu trả lời của Tống Thanh Từ, Diệp Xu không ngừng tự động viên bản thân, nàng vừa định hỏi thì nghe thấy tiếng bước chân từ cửa sau truyền đến.
"Bọn chúng ở đây!" đám đệ tử của Hồng Liên giáo chạy vào trong viện, nhìn thấy Diệp Xu lập tức kêu lên.
Diệp Xu ngay lập tức nắm tay Tống Thanh Từ và chạy đến chuồng ngựa. Đám đệ tử của Hồng Liên giáo dường như đoán được nên đã đến đó từ trước. Bên kia rất nhiều người đang xếp thành hàng dài, gần hai mươi người đồng loạt giơ kiếm chĩa vào Diệp Xu.
Vào thời điểm quan trọng như vậy, Tống Thanh Từ thật sự đã lùi lại một bước và trốn sau lưng nàng.
Diệp Xu: "..."
Nàng phải học cách kiên nhẫn, cuộc sống mười phần không vừa ý, quan trọng là phải có thái độ tốt. Một đầu bếp không biết diễn thì không phải là một đầu bếp giỏi.
Diệp Xu buông tay Tống Thanh Từ và bảo hắn lên ngựa ngay, còn nàng thì sẽ đến sau.
Diệp Xu lao ra với thanh kiếm không có vỏ của mình, dũng cảm đối mặt với nhóm người.
Tống Thanh Từ đứng nguyên tại chỗ, giống như một tên mọt sách thật sự bị choáng trước cảnh đánh nhau. Nếu ai đó để ý hắn, sẽ phát hiện ra rằng hắn thật sự đang cụp mắt nhìn vào đôi tay mà Diệp Xu đang cầm thanh kiếm.
Đây là lần đầu tiên Diệp Xu thực chiến, vì vậy nàng phải thật tập trung. Nàng đá một cú đá trái trước, sau đó là một cú đá phải, hạ gục sáu người. Diệp Xu tự hào vì những ngày này nàng đã luyện tập tốt như thế nào. Khi nàng đột nhiên nghe thấy Tống Thanh Từ hét lên 'phía sau', Diệp Xu cảm thấy có thứ gì đó đang nhanh chóng tiến đến sau lưng mình, nàng lập tức lao về phía trước để tránh, sau đó là khoảng mười đệ tử của Hồng Liên giáo từ ba hương vung kiếm về phía nàng.
Diệp Xu đã dùng đến con át chủ bài của mình - Nhất Kích Tức Trung. Chiêu thức này hạ gục tất cả những người này. Nhưng vì bao kiếm nàng sử dụng không gây ra vết thương chí mạng cho bọn chúng vì vậy chúng sẽ nhanh chóng đứng dậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận