Lấy Chồng Xem Giống
Chương 11
23
Tôi dò hỏi Triệu Tử Du để biết được quá trình nó và Lý Thiến Thiến đến với nhau.
Thực ra sau khi ly hôn, Triệu Tử Du rất ít khi qua lại với bố.
Nó nói, hồi cấp 3, có mấy lần cãi nhau với tôi, nó từng chạy đến tìm bố.
Nhưng bố nó lại lạnh nhạt với nó, sau đó nó không đến nữa.
Cho đến gần đây, bố nó chủ động gọi điện cho nó, hỏi han ân cần.
Trong lòng Triệu Tử Du thực ra rất khao khát tình phụ tử, chỉ một cuộc điện thoại như vậy, nó đã vội vàng chạy đến gặp bố.
Hôm đó, nó và bố, cùng với Lý Thiến Thiến ăn cơm với nhau, họ đều uống chút rượu.
Ngày hôm sau, Triệu Tử Du phát hiện mình nằm trên giường của Lý Thiến Thiến.
Say rượu loạn tính, chuyện nên xảy ra cũng đã xảy ra.
Lý Thiến Thiến vừa khóc vừa nhịn nhục, nói không cần Triệu Tử Du chịu trách nhiệm, nó cũng không phải cố ý.
Triệu Gia Lương ở bên cạnh khuyên nhủ, nói Thiến Thiến là cô gái tốt, hiền lành hiểu chuyện hiếu thảo, bảo Triệu Tử Du thử tìm hiểu cô ấy xem.
Triệu Tử Du nhìn Lý Thiến Thiến mắt đỏ hoe, đáng thương, ngây ngốc gật đầu.
Chỉ trong hơn một tháng, Lý Thiến Thiến đã khiến Triệu Tử Du say đắm cô ta.
Khi cô ta nói mình có thai, Triệu Tử Du chỉ muốn cưới cô ta về nhà ngay lập tức.
Cái gọi là say rượu loạn tính, bao gồm cả việc Triệu Tử Du xuất hiện ở nhà họ, rõ ràng là cố tình sắp đặt.
Chỉ có thằng ngốc Triệu Tử Du là không nhận ra thôi.
Vậy nên, nó yêu một người phụ nữ tâm cơ sâu nặng như vậy, tôi không thể không đề phòng.
24
Nhưng suốt ngày đề phòng sói cũng không phải là cách, tôi phải biết bọn họ muốn làm gì, mới có thể giải quyết hết bọn họ một lần.
Từ khi Triệu Tử Du trở về, tôi đã cho người theo dõi nó.
Tôi phát hiện nó căn bản không đi du lịch Tây Tạng, thậm chí còn không ra khỏi nội thành, mà ở cùng Lý Thiến Thiến, sống những ngày tháng ngọt ngào.
Những bức ảnh phong cảnh gửi về đều là giả, tôi tự mình cũng có thể tìm thấy trên mạng, với người mẹ này nó cũng quá qua loa rồi.
Chuyện quyên góp tiền cho trẻ em vùng cao đương nhiên cũng không thể nào, số tiền tôi đưa cho nó, đều bị bọn họ ăn chơi hết rồi. Khoảng thời gian đó, Lý Thiến Thiến chỉ riêng túi xách hàng hiệu cũng mua hai cái, tốn hơn hai trăm nghìn tệ.
Cũng chẳng trách bọn họ không đủ tiền, Triệu Tử Du luôn tìm cách hỏi xin tiền tôi.
Bảo tôi giới thiệu bạn gái cho nó cũng chỉ là cái cớ, chỉ là muốn nhân cơ hội đó để tôi mua nhà cho nó thôi.
Hôm đó ở cửa tiệm làm đẹp, tôi nhìn thấy Lý Thiến Thiến, bụng cô ta đã hơi nhô lên. Không ngờ cô ta lại coi tiền của tôi như của mình, đến cả việc tôi tiêu tiền làm đẹp cũng không chịu được.
Tôi cố tình nói không còn tiền mua nhà, lại giảm mạnh tiền tiêu vặt cho Triệu Tử Du, chính là muốn xem bọn họ hết đường sẽ làm gì.
Quả nhiên, không có tiền tiêu, bọn họ không ngồi yên được nữa.
25
Trở về biệt thự, vừa vào cửa đã nghe thấy tiếng cười nói vui vẻ của bọn họ.
"Con đã báo cảnh sát rồi, nói mẹ mất tích trên đỉnh núi. Trường hợp mất tích do tai nạn như thế này, sau hai năm sẽ được coi là đã chết." Triệu Tử Du nói đầy vẻ hớn hở.
Tim tôi lạnh toát. Đây chính là đứa con trai mà tôi đã dốc hết tâm can nuôi dưỡng sao?
"Còn phải hai năm nữa ư?" Giọng Lý Thiến Thiến đầy tiếc nuối.
"Hai năm trôi qua rất nhanh thôi." Triệu Gia Lương an ủi cô ta. "Yên tâm, trong nhà này đồ vật đáng giá nhiều lắm, nếu em muốn mua túi xách, cứ việc cầm đại thứ gì đó đi bán là được."
"Nghe nói bức tranh trong phòng khách là do danh họa đích thân vẽ, chắc có thể bán được kha khá tiền đấy nhỉ?" Giọng Lý Thiến Thiến tràn ngập tham lam.
"Hình như là vậy, để anh đi hỏi xem, mấy món đồ nghệ thuật kiểu này trong nhà còn nhiều lắm—"
Triệu Tử Du đang nói thì tôi bước vào cắt ngang.
"Đồ của tôi, ai cũng đừng hòng động vào!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận