Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 3656: Lục Thiếu Du, Diêu Quang 1

̣c Thiếu Du, Diêu Quang 1

- Ha ha, chỉ là Thông Thiên cảnh sơ giai mà thôi, ngươi còn chưa đủ tư cách.

Diêu Quang cười to không ngớt, thân thể lần nữa lao thẳng xuống, nguyên lực nóng bỏng trong nháy mắt phô thiên cái địa tràn ra, rõ ràng hắn không muốn kéo dài thời gian, muốn dùng tốc độ nhanh nhất giải quyết Bạch Kinh Đường.

- Thiên Phong trảo.

Bạch Kinh Đường cũng không phải là người dễ trêu, lập tức bố trí một kiện khải giáp màu trắng, lần nữa ngưng tụ một đạo trảo ấn.

Sưu Sưu.

Trảo ấn mang theo một cơn lốc cực lớn xoay tròn, giống như vòi rồng vậy. Trảo ấn lập tức xé rách không gian chung quanh thành mảnh vỡ, trảo ấn không ngờ trong lúc mơ hồ lại muốn xé nát quyền ấn của Diêu Quang kia.

- Hỏa Lang trảo.

Cảm nhận biến hóa, sắc mặt Diêu Quang khẽ biến, nguyên lực toàn thân bắt đầu khởi động, quanh thân có chấn động kỳ dị, nóng bỏng lan tràn ra. Cùng lúc chấn động quanh thân lan tràn, hóa chưởng thành trảo, đột nhiên có một cỗ hỏa diễm cực lớn được ngưng tụ ra.

Ngao.

Một tiếng sói tru rung trời giống như sấm sét vang vọng. Cùng lúc trong hỏa diễm ngập trời đột nhiên có một đầu hỏa lang cực lớn được ngưng tụ ra.

Đầu hỏa lang này tựa như vật còn sống, một đạo lang trảo mang theo hỏa diễm khủng bố giống như lưu tinh đánh về phía trước. Trảo ấn xé rách không gian tạo thành tiếng xoẹt xoẹt vô cùng rung động, trực tiếp xé rách trảo ấn của Bạch Kinh Đường. Trảo ấn còn lại trực tiếp đánh vào trên người Bạch Kinh Đường.

Ken két.

Thân thể Bạch Kinh Đường rung động, khải giáp màu trắng trên người trực tiếp bị rạn nứt, kình khí nóng bỏng khủng bố cuốn tới khiến cho Bạch Kinh Đường không nhịn được mà phun ra một ngụm máu tươi.

- Ha Ha, không biết tự lượng sức mình, Thông Thiên cảnh sơ giai sao có thể là đối thủ của ta. Người Phi Linh môn đều là bao cỏ.

Diêu Quang lạnh lùng quát một tiếng, thân thể xẹt qua không gian, áo nghĩa thuộc tính Hỏa lần nữa được thi triển, nhanh chóng đánh ra một quyền về phía Bạch Kinh Đường.

Ken két.

Trước quyền ấn không gian nứt vỡ từng khúc, trong nháy mắt phóng tới trước mặt Bạch Kinh Đường. Bạch Kinh Đường vừa rồi bị thương cho nên lúc này cũng không kịp tránh đi. Ánh mắt biến đổi, nếu như một quyền này mà nện xuống, sợ rằng hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.

Mà đệ tử Phi Linh môn phía xa thì hít sâu một ngụm khí lạnh, trong mắt đệ tử Thất Sát môn hiện lên sự vui vẻ.

Đệ tử Phi Linh môn xa xa đều hít sâu một ngụm khí lạnh, mà trong mắt đệ tử Thất Sát môn thì hiện lên sự vui vẻ.

Người cười đắc ý nhất chính là Diêu Quang, Bạch Kinh Đường chỉ có tu vi Thông Thiên cảnh sơ giai làm sao có thể là đối thủ của hắn.

- Người Phi Linh môn không dễ động như vậy.

Nhưng vào lúc này đột nhiên có một thanh âm ung dung vang vọng. Trong sát na một đạo thân ảnh màu xanh lập tức xuất hiện bên người Bạch Kinh Đường, không gian lúc đó giống như đình trệ, người này cùng với Bạch Kinh Đường lập tức biến mất tại chỗ.

Phanh.

Bạch KInh Đường đột nhiên biến mất, một quyền của Diêu Quang trực tiếp nện vào khoảng không, không gian bị đánh thành một cái động sâu, kình khí nóng bỏng nhuộm đỏ không gian.

- Ai, cút ngay ra đây cho ta.

Nhìn thấy Bạch Kinh Đường đang bị mình thu thập đột nhiên được người ta cứu đi, đây quả thực giống như đang động phòng lại bị kẻ khác cướp đi tân nương vậy, Diêu Quang lập tức cả giận nói.

- Nói năng lỗ mãng, xem ra người Thất Sát môn cũng chỉ có vậy mà thôi.

Cách đó hơn mười trượng, thân ảnh Bạch Kinh Đường xuất hiện, bên cạnh hắn còn có một thân ảnh mặc áo bào xanh, hiển nhiên người mặc áo bào xanh chính là người vừa mới cứu Bạch Kinh Đường.

Chúng đệ tử Phi Linh môn lập tức nhìn về phía trước, có người nhanh chóng nhận ra thân phận người mặc áo bào xanh, trong lòng kinh hỉ, đạp không hành lễ, miệng kêu:

- Bái kiến chưởng môn.

Không ít những đệ tử Phi Linh môn còn lại chưa từng gặp qua chưởng môn, nhìn thấy không ít đệ tử cung kính hành lễ cho nên cũng không dám vô lễ, vội vàng đồng loạt hành lễ:

- Bái kiến chưởng môn.

- Chưởng môn, sao người tới đây?

Trong lòng Bạch Kinh Đường lúc này còn đang sợ hãi, quay đầu lại nhìn thanh niên mặc áo bào xanh vừa mới xuất hiện cứu hắn, trong mắt kinh ngạc không thôi, hắn hoàn toàn không ngờ, chưởng môn lại đột nhiên xuất hiện ở nơi này.

- Nếu như chúng ta không đến có lẽ ngươi đã gặp nạn rồi.

Giữa không trung lần nữa xuất hiện một đạo thân ảnh, đúng là Vấn Thân Mạc.

Lục Thiếu Du cùng với Vấn Thân Mạc một đường định đi về sơn mạch Huyết Đô, thế nhưng Lục Thiếu Du lại đổi ý, muốn tới xem địa bàn Phi Linh môn, không ngờ lại vừa vặn nhìn thấy một màn này.

Dứt lời, thân ảnh Vấn Thân Mạc cũng đáp xuống bên cạnh Lục Thiếu Du và Bạch Kinh Đường.

Bạch Kinh Đường lập tức hành lễ, Lục Thiếu Du phất tay, đưa một khỏa đan dược cho Bạch Kinh Đường rồi nói:

- Trước tiên cứ dùng đan dược, chuyện còn lại giao cho ta.

Ánh mắt lão giả áo đỏ nhìn chăm chú vào Lục Thiếu Du, ánh mắt biến ảo, dường như có chút kỳ quái vì nhìn không thấu được đối phương, chỉ là nhìn thấy chúng đệ tử Phi Linh môn hành lễ, ánh mắt hắn lúc này mới lóe lên, nói:

- Tiểu tử, ngươi chính là chưởng môn Phi Linh môn sao? Tới vừa vặn.

Bạch Kinh Đường thấp giọng nói với Lục Thiếu Du.

- Chưởng môn, đây chính là Diêu Quang của Thất Sát môn, tu vi Thông Thiên cảnh trung giai, hắn đã giết mười mấy đệ tử của chúng ta, Thất Sát môn này không dễ chọc.

Lục Thiếu Du hiểu ý nhẹ nhàng phất tay, để cho Bạch Kinh Đường lui xuosng trước. Tình huống đại khái về Thất Sát môn Lục Thiếu Du cũng biết một ít.

Sau khi thi triển Sưu Linh Thuật tra xét trí nhớ của không ít người Liệt Hỏa môn Lục Thiếu Du cũng biết được rất nhiều chuyện, thực lực của Thất Sát môn này cũng không yếu, bảy huynh đệ kết nghĩa sáng tạo ra, là thế lực nhị lưu. Thậm chí còn không dưới Liệt Hỏa môn.

Lúc này nhìn thấy Lục Thiếu Du căn bản không để ý tới mình, Diêu Quang giận dữ quát lên một tiếng:

- Này, tiểu tử, ngươi có nghe thấy gì không? Ta đang hỏi ngươi đó.

- Ta đang nói chuyện, ngươi có nghe thấy không? Hay là ngươi điếc? Về phần trả lời ngươi còn chưa đủ tư cách.

Thân ảnh Lục Thiếu Du lóe lên, thân thể đạp không mà đứng, áo bào mà xanh tung bay, chắp tay đứng rồi nói:

- Hiện tại có gì ngươi cứ nói.

- Tiểu tử hung hăng càn quấy, ta...

Diêu Quang giận dữ, ánh mắt biến ảo, nhớ tới trước lúc xuất hành lão đại đã phân phó cho nên cố nén sự tức giận trong lòng, trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du nói:

- Tiểu tử, giao ra năm, không, mười thành thì hôm nay ta sẽ tạm tha cho ngươi. Nếu như không giao ra thì ngươi đừng mong trở về.

Lục Thiếu Du nghe vậy ánh mắt thoáng biển đổi, xem ra Thất Sát môn tới dây là thăm dò nông cạn, vài trăm người đi tới phân đà Phi Linh môn, hắn mỉm cười nói:

- Như vậy đi, nếu như ngươi có thể thắng ta, ta sẽ đem cả Phi Linh môn cho ngươi. Thế nhưng nếu ngươi thua thì Thất Sát môn phải đem cho Phi Linh môn ta mười thành. Bằng không thì ngươi cút cho ta, đổi nhân vật khác có thể quyết định tới nói chuyện với ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận