Trong "Nỗi bi thảm của thế giới", Victor Hugo viết rằng
"Nhân tâm, vừa có thể tỏa ra muôn vàn quang minh, đồng thời cũng dựng lên vô tận hắc ám.
Ánh sáng cùng bóng tối, đan xen nhau, tranh đấu, tàn sát nhau.
Cũng là nguyên do mà ta lưu luyến nhân gian, đồng thời dâng lên niềm tiếc hận".
Hồ ly Pháp y tạc mao miệng phun bom X Cảnh sát nội liễm cấm dục (lúc đầu thôi:)))
Tra án, đoán tâm, thăm dò.
"Ngươi biết nhân sinh khó khăn nhất là gì không?"
"Không phải tương ngộ, là cửu biệt trùng phùng."